Kỷ Nghiễm Lai nói: “Đó không phải là Nhã Nhã, Nhã Nhã đã chết rồi, chúng tôi cũng đã báo thù cho Nhã Nhã, bà bớt đau buồn đi!”
Người phụ nữ không chịu đứng lên, khóc lóc nói: “Rõ ràng con gái tôi còn ở đó, nó còn cử động, làm sao chết được? Hu hu hu… Kỷ đảo chủ, Trữ đảo chủ, hai người là nhân vật lớn, hai người chắc chắn có cách cứu nó!”
Ánh mắt cầu xin của bà ta bất lực và đáng thương như vậy, lại cũng tràn đây hy vọng như vậy. Là đảo chủ, Kỷ Nghiễm Lai và Trữ Phượng Toàn biết, dân trên đảo vô cùng tin tưởng họ, coi họ là hóa thân của thần tiên. Nhưng bây giờ, ngay cả cứu một cô gái vô tội cũng không làm được.
Họ chỉ đành nhìn sang Lý Dục Thần.
Ngay cả chị Mai, lúc này cũng nhìn sang anh bằng ánh mắt gần như cầu xin.
Lý Dục Thần khẽ lắc đầu.
Không phải anh không muốn cứu người, mà thực sự đã không cứu được nữa. Nhã Nhã đã chết từ lâu, đã chết từ lúc rạch bụng. Linh hồn của cô ta sớm đã không còn, bây giờ trong cơ thể cô ta chỉ còn một luồng tà linh. Bây giờ, thậm chí cô ta còn không tính được là yêu quái. Cô ta chỉ là một công cụ của ác ma không có linh hôn thôi.
Kỷ Nghiễm Lai thở dài một tiếng, dìu người phụ nữ lên,nói: “Cô ấy là con gái của biển, chúng tôi đã dùng nghi lễ thần thánh nhất của đảo Cửu Long, đưa cô ấy đến chỗ thần biển”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3659289/chuong-669.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.