“Anh thực sự định giữ bọn họ ở lại nhà họ Lý à? Chị Mai đang ở thành phố Hòa, làm vậy chẳng phải là mãi mãi chia cắt ba người họ hay sao?”
“Ba người bọn họ có thể ở chung một chỗ hay sao?”
“Nhưng mà…”, Lâm Mộng Đình luôn cảm thấy không đúng nhưng không biết phải nói như thế nào.
Lý Dục Thần cười nói: “Mặc dù hai người bọn họ cũng coi như đã võ đạo đại thành, nhưng càng ngày càng thua xa chị Mai. Sau lần tới thành phố Dũng, chị Mai lấy được truyền thừa hoàn chỉnh bí thuật Lan Môn và Thất Bảo Hàng Long Tráo, chờ tới lúc Nhiếp Hồn Quyết của chị Mai đại thành, hai người bọn họ dẫu có cưỡi ngựa chạy theo cũng không bắt kịp được. Cho nên anh truyền kiếm thuật Huyền Môn cho sư phụ Vinh, để ông ấy dung nhập vào khoái đao Vinh Môn, lại truyền cho ông chủ Vương thần công Hỏa Vân, kết hợp với Chu Sa Chưởng của ông ấy. Nhưng anh chỉ có thể chỉ vẽ mà không thể giúp đỡ. Bọn họ có bắt kịp được chị Mai hay không thì phải dựa vào chính bọn họ. Đôi khi, chỉ khi lâm vào nghịch cảnh, thậm chí tuyệt cảnh mới có thể kích phát tiềm lực của con người”.
“Lý lẽ xiên xẹo! Người ta có ở bên nhau hay không có liên quan gì tới thực lực chứ?”, Lâm Mộng Đình nói.
“Vậy nếu chị Mai thành tiên thì sao?”, Lý Dục Thần cười hỏi.
Lâm Mộng Đình sững
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3455393/chuong-1126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.