Lúc này, Tần Thụ Nghĩa chỉ vừa mới nói dứt tiếng, ông chủ Vương đã xông vào trong đám người, nhắm chuẩn vào Vinh Quảng Kiệt, đập một chưởng vào mặt anh ta.
Ông ấy ngứa mắt người này nên tung đòn không chút nương tay.
“Bốp” một tiếng giòn tan, đầu của Vinh Quảng Kiệt xoay hai vòng trên cổ, lúc dừng lại, mặt chỉ còn một nửa, nửa còn lại đã bị cháy rụi.
“Quảng Kiệt!”
Phan Vân Long kêu to một tiếng, xông lên đánh về phía lưng của ông chủ Vương.
Ông chủ Vương như thể có mắt sau lưng. Ông ấy quay người lại, tung một chưởng vào nắm đấm của Phan Vân Long.
Phải biết rằng, Phan Vân Long là Hóa Kình đỉnh phong, chỉ còn chút nữa thôi là tới Bán Tông Sư. Lần trước anh ta bị Lâm Vân cứa cổ, một là do có sự hỗ trợ của Nghiêm Cẩn, hai là bộ Võ quỷ mị của Lâm Vân và lưỡi dao giấu kín. Nếu thực sự so về thực lực thì Lâm Vân còn thua xa Phan Vân Long.
Cú đấm này ngưng tụ công lực suốt đời của Phan Vân Long nhưng nện vào lòng bàn tay của ông chủ Vương lại như đấm vào một bức tường sắt, phản lực dội ngược lại làm anh ta phải lùi lại mấy bước.
Cơn đau thấu tim truyền tới, anh ta nhìn lại nắm đấm của mình, không ngờ da thịt đã tan chảy, cháy sém. Hơi nóng lan theo kinh mạch ở tay tới tim phổi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3455392/chuong-1125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.