Bọn họ cứ ve vãn tán tỉnh nhau như thể ở đây không có chuyện gì xảy ra vậy.
Bên kia còn đang giương cung bạt kiếm, bầu không khí vừa căng thẳng vừa khó xử.
Sở Triết tức giận nói: "Sở Dao, em tránh ra, đây không phải chuyện đùa! Đường đường là đại tiểu thư nhà họ Sở, sao lại có thể đứng trước họng súng chứ!"
Sở Dao không chịu nhượng bộ, nói: "Anh bảo ông ta bỏ súng xuống đi!"
Sở Triết nói: "Anh nói rồi, đây là ân oán riêng của bọn họ, chúng ta không thể nhúng tay vào. Anh khuyên em tốt nhất đừng quan tâm nữa".
"Nếu em nhất định muốn quan tâm thì sao?"
"Vậy thì anh đành phải đưa em về nhà, để bảo đảm sự an toàn cho em, anh nghĩ bố cũng không trách anh".
Sở Triết nói xong, lập tức nháy mắt ra hiệu cho vệ sĩ bên cạnh.
Sở Dao tức giận nói: "Sở Triết, anh dám sao?"
Các nhân viên bảo vệ vây quanh Sở Dao, vừa cảnh giác vừa lo lắng nhìn vệ sĩ đang tới gần.
Sở Triết lạnh lùng cười, nói: "Chỉ dựa vào đám phế vật bên cạnh em mà cũng có thể ngăn được Triệu Phong ư?"
Các nhân viên bảo vệ đều tỏ vẻ giận dữ, nhưng không ai dám lên tiếng.
Sở Dao biết, Triệu Phong là cao thủ mà bố sắp xếp cho anh trai, là người nối nghiệp của nhà họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3442924/chuong-1060.html