Phan Vân Long cũng không biết Chu Sa Chưởng của Lâm Vân lấy ra chỉ để dọa người, anh ta không dám để cậu ta trực tiếp đánh trúng mạn sườn gần tim nhất, vì vậy anh ta trở tay đối chưởng với Lâm Vân.
Mà lúc này, ở bên kia, bút lớn của Nghiêm Cẩn vung lên một cái, nối tiếp một nét vừa nãy, vậy mà thật sự bắt đầu viết chữ trên không trung.
Phan Vân Long nhìn thấy những nét chữ lạ trên không trung, một nét bút một nét chữ, dài dài ngắn ngắn, hoặc là vững vàng, mạnh mẽ, hoặc mũi nhọn như đao, trong chữ ẩn chứa sát ý.
Phan Vân Long không thể không phân tâm, đưa tay kia ra, dùng hết sức đánh ra một đòn.
Chỉ là nếu làm như vậy, hai cánh tay của ạnh ta, một tay đối chưởng với Lâm Vân, một tay đối phó chữ trên không trung của Nghiêm Cẩn, thì anh ta không có cách nào ngăn cản bàn tay còn lại của Lâm Vân bắt về phía cổ họng của anh ta.
Chưởng phong hùng hồn va chạm với chữ trên không trung.
Mà lúc này, anh ta cũng đang va chạm với Chu Sa Chưởng của Lâm Vân.
Hai chưởng gặp nhau, Phan Vân Long ngay lập tức biết rằng Lâm Vân chỉ là phô trương thanh thế, Chu Sa Chưởng này mới là sơ cấp mà thôi, căn bản không có sức sát thương gì.
Ngược lại, tay kia của cậu ta, Ưng Trảo Chỉ Lực trên kỹ năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3430495/chuong-1004.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.