"Con à, nghĩ đến mẹ của con đi. Bà ấy có quyết tâm trừ khử ma tâm Thánh Nữ, con nào có thể mất đi dũng khí cắt đứt huyết mạch thiên ma?"
"Sư phụ..."
"Con à, đi theo nội tâm của mình, đừng từ bỏ! Đừng từ bỏ!"
Tiên nhan trong hư không dần dần nhạt đi, chỉ có tiếng nói kia còn vang vọng bên tai Lý Dục Thần.
"Đừng từ bỏ... Đừng từ bỏ..."
Anh đương nhiên biết, sư phụ không thể vượt qua ngàn dặm xa xôi chạy tới cứu anh, đây là đạo tâm anh giữ vững suốt mười ba năm, là đạo hồn anh tẩy luyện ra giữa ngàn dặm băng tuyết Côn Luân và kiếm khí Vạn Tiên Thiên Đô.
Nếu không phải đạo tâm vẫn còn, khoảnh khắc vừa rồi anh đã sa vào đó.
Nhưng mà, đạo tâm vừa mới khôi phục một chút, cỗ lực lượng ngo ngoe rục rịch trong huyết mạch lại càng thêm mãnh liệt.
Anh vẫn không thể thoát khỏi vực sâu mà mình đang rơi vào.
Lúc này, anh hy vọng sư phụ thực sự đến nhường nào!
Vốn cho rằng tu đạo mười ba năm đã đủ để ngạo mạn thiên hạ, vốn cho rằng lôi kiếp trưởng thành thoáng qua, thật sự trở thành người số một năm trăm năm qua.
Chẳng thể ngờ được, đến cả tâm ma của mình cũng không chiến thắng được.
"Mẹ ơi..."
Lý Dục Thần thì thào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3417241/chuong-804.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.