Ông ta dừng một chút, giống như đang chờ nhận lời chế giễu, nhưng lại không nhìn được biểu cảm mà ông ta muốn từ trên mặt Lý Dục Thần, liền cảm giác vô cùng thất vọng, sắc mặt thay đổi.
"Ông sẽ lập tức phải chết, người chết biết một chuyện cũng được, mà hai chuyện cũng thế, đều không quan trọng".
"Ông nói đúng, người chết không có gì quan trọng cả. Tôi vốn còn muốn hỏi một chút về Cung Lăng Yên, nhưng ông sắp phải chết rồi, không hỏi cũng được".
Nguyên Định Nhất nghe được ba chữ Cung Lăng Yên thì thay đổi sắc mặt, hỏi: "Cậu biết Cung Lăng Yên? Rốt cuộc cậu là ai?"
Bỗng nhiên ông ta lại trừng mắt Lý Dục Thần, trong mắt lộ ra vẻ không thể tin tưởng được.
"Cậu họ Lý... Chẳng lẽ câu là... Giống... đúng là rất giống..."
Lý Dục Thần biết ông ta đã nhận ra thân phận của mình, ánh mắt anh trở nên hung dữ, nói ra: "Chuyện thứ hai mà tôi tới tìm ông chính là muốn hỏi một chút, năm đó nhà họ Lý đã xảy ra chuyện gì?"
Nguyên Định Nhất đột nhiên cười ha ha: "Nhóc con, cậu thật sự muốn biết năm đó nhà họ Lý đã xảy ra chuyện gì sao? Nhưng nếu cậu biết, chẳng những không có tác dụng gì với cậu, nói không chừng cậu sẽ còn điên mất".
Lý Dục Thần nhíu chặt mày lại, không biết Nguyên Định Nhất nói lời này là có ý gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3417205/chuong-768.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.