Chị Mai nói: "Không phải cậu muốn đến đảo Cửu Long sao?"
Lý Dục Thần nói: "Trời đã tối rồi, cũng không thể hơn nửa đêm đến đảo người ta được chứ".
Chị Mai ngẫm nghĩ nói: "Tôi muốn đi bái tế sư phụ tôi một chút, sau tối nay, chẳng biết bao giờ mới đi được".
Lý Dục Thần nói: "Được, tôi đi với chị".
Thấy chị Mai nhớ tới sư phụ mình, cảm xúc sa sút, Lý Dục Thần cũng không bay lên trời mà chậm rãi đi dọc theo đường núi từ trên đỉnh thành Uy Viễn xuống dưới với bà ta.
Đi được một lát, hai người chợt thấy hai hòa thượng một già một trẻ cõng bao lớn bao nhỏ đi ra từ một lối rẽ bên trên, chạm mặt bọn họ trên con đường nhỏ.
Hai bên đều dừng bước chân.
Lão hòa thượng chợt hỏi: "Trong núi đêm dài, hai vị đi đâu vậy?"
Lý Dục Thần hỏi ngược lại: "Trong núi đêm dài, hòa thượng đi đâu vậy?"
Lão hòa thượng nói: "Trong núi đêm dài, hòa thượng phải hoàn tục".
Lý Dục Thần ban đầu khá kinh ngạc, bỗng nhiên giật mình, gật đầu, dịch sang bên cạnh nhường đường: "Hoàn tục quan trọng, hòa thượng đi trước đi".
Lão hòa thượng nói: "Nếu đã hoàn tục thì không phải là hòa thượng nữa".
Nói xong ông ta liền đi ra khỏi lối rẽ, đi vào đường chính, tiểu hòa thượng theo sát phía sau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3417145/chuong-708.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.