Diệp Hoàng một lòng muốn Lý Dục Thần chết, cho nên nhẫn tâm, tung hết toàn bộ bột hóa huyết trên người ra.
Bột hóa huyết trong không trung quá nhiều, còn thuốc giải độc chỉ có một hộp nhỏ như chai dầu gió, đâu có đủ cho hai người dùng.
Diệp Hoàng xông ra cửa phòng, muốn đến phòng thuốc lấy thuốc.
Nhưng không biết làm sao, cửa phòng lại khóa chặt, không mở nổi.
Diệp Hoàng bất đắc dĩ, lại xông về, cướp lấy thuốc giải trong tay con trai, bôi lên người mình.
Hai bố con ở đó tranh đi cướp lại, con bôi một tý, bố bôi một tý.
Diệp Hoàng nổi giận, giơ chân đá bay Diệp Chính Hồng: “Con trẻ hơn, vẫn chịu được, nhẫn nhịn một chút là được!”
Khuôn mặt Diệp Chính Hồng càng lúc càng lở loét, cũng không lo nhiều như vậy, vung nắm đấm đánh ngã bố, cướp lấy thuốc giải.
“Tiểu tử thối, mày dám đánh tao!”
Diệp Hoàng tức giận không để đâu cho hết, tiến lên bốp bốp tát Diệp Chính Hồng mấy cái, khuôn mặt vốn đã bắt đầu lở loét, lần này càng lở kinh hơn.
Diệp Chính Hồng cũng không tỏ ra yếu thế, hai người liền lao vào đánh nhau.
Gió trong phòng dần lắng xuống, cuối cùng bột thuốc không bay khắp nơi nữa.
Nhưng Diệp Hoàng và Diệp Chính Hồng đã biến thành hai người máu, khuôn mặt nát đến sập xệ, ngay cả mắt mũi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3416931/chuong-494.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.