Đây là độc dược độc môn của nhà họ Diệp, đương nhiên Diệp Hoàng biết độc tính.
Vội lấy ra thuốc giải cho Diệp Chính Hồng uống.
Mộc đường chủ tức giận hỏi: “Diệp Chính Hồng, ông làm gì thế hả? Muốn giết tôi hả?”
Diệp Chính Hồng uống thuốc giải vừa lướt qua vai tử thần, nghe thấy Mộc đường chủ quát hỏi, giống như bị sét đánh, cũng bất chấp độc tính chưa được giải hết, nhảy lên nói:
“Không, không phải, Mộc đường chủ, tôi không cố ý! Là cậu ta!”, ông ta chỉ vào Lý Dục Thần: “Không biết cậu ta dùng yêu pháp gì, tôi không thể kiểm soát bản thân!”
Mộc đường chủ nhìn sang Lý Dục Thần, có chút bán tín bán nghi.
Vì vừa nãy Lý Dục Thần vốn ngồi yên không động đậy.
Nếu ngay cả ông ta cũng không nhìn ra, có nghĩa là thực lực của tên nhóc này hơn cả ông ta.
Nhưng ông ta không tin, người thanh niên này lại có thực lực như vậy.
“Diệp Hoàng, ông lên đi!”, Mộc đường chủ nói.
Diệp Hoàng đi về phía Lý Dục Thần hai bước cười âm lạnh, nói: “Nhóc con, là cậu tự tìm cái chết đấy!”
Nói xong đột ngột ra tay.
Ông ta cũng lấy ra một con dao găm, nhưng không hùng hổ lao về trước như Diệp Chính Hồng, mà chậm rãi đâm về phía Lý Dục Thần.
Đường dao của ông ta vừa không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3416930/chuong-493.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.