"Đệch! Tao cho vợ sắp cưới của tao uống rượu thì liên quan cái méo gì mày, đừng có mà xía vào chuyện của người khác!"
Vương Xuân giãy giụa bò từ dưới đất dậy, đưa tay lau máu trên mép, tức đến hai mắt đỏ ngầu:
"Quán bar bọn mày tuổi chó cắn người hả?"
Trước mặt Vương Xuân là một người đàn ông cao to mặc vest, ánh mắt người nọ lạnh như băng, nghe nói đây là ông chủ mới của quán bar Danh Hào.
Vừa rồi, Vương Xuân chỉ dụ Dương Lệ uống vài ly, định lén sờ mó tay Dương Lệ chút.
Nhưng anh ta không ngờ, còn chưa đụng được bàn tay ngọc ngà của Dương Lệ, tức thì bị người cao to này tiến tới quất cho một bạt tai, sau đó còn đạp anh ta ra khỏi quán bar nữa.
"Vợ sắp cưới? Mày chê mình sống lâu quá rồi hả, phụ nữ của anh Hàn mà mày cũng dám rờ vào, chán sống à thằng kia!"
Người đàn ông lực lưỡng này nhìn chằm chằm Vương Xuân với ánh mắt lạnh tanh, mở miệng nói:
"Lập tức cút cho tao!"
"Cút? Ở đâu ra cái kiểu làm ăn đã đánh khách còn đuổi khách nữa hả?", Vương Xuân tức điên, thêm nữa vì Dương Lệ vẫn còn ở bên trong.
Khi nãy, Dương Lệ đồng ý đi đến đây uống rượu, Vương Xuân cho rằng tối nay ẵm được Dương Lệ lên giường là nắm chắc rồi, vì thế anh ta cũng không muốn dễ dàng bỏ cuộc như thế này.
Cộp cộp cộp!
Tiếng bước chân vang lên, là Dương Lệ đi ra.
"Tiểu Lệ!"
Mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngheo-thanh-ty-phu/3564271/chuong-431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.