Nhìn theo bóng lưng Lâm Hàn, Thẩm Xuân Phong vẫn còn sợ hãi.
Tay phải cậu ta run lên, nhấc máy nói:
“Chú à, rốt cuộc… Lâm Hàn này là thần thánh phương nào mà chú lại đối xử cung kính với cậu ta như vậy?”
“Thẩm Xuân Phong, tôi chỉ nói với cậu một điều!”
Thẩm Hoài Xuân hừ lạnh một tiếng, sắc mặt u ám: “Nhà họ Thẩm chúng ta có được ngày hôm nay, có thể trở thành một trong ba thế gia lớn ở Hoa Đông, Thẩm Xuân Phong cậu có thể có cuộc sống lụa là gấm vóc đủ đầy, tất cả đều nhờ nhà họ Lâm của cậu Lâm!”
“Nếu không có nhà họ Lâm thì Thẩm Xuân Phong cậu chẳng là gì cả!”
“Hả?”
Thẩm Xuân Phong trợn tròn mắt, chết lặng, cậu ta không ngờ gia tộc Lâm Hàn lại kinh khủng đến thế.
“Vừa nãy cậu Lâm cũng nói rồi, vì cậu họ Thẩm nên mới tha cho cậu một mạng, tôi hy vọng cậu sẽ ghi nhớ bài học hôm nay, nếu sau này cậu còn dám đắc tội cậu Lâm nữa thì không cần cậu Lâm ra tay, mà chính tôi sẽ xử lý cậu!”, Thẩm Hoài Xuân sát khí đằng đằng:
“Không thể vì một mình cậu mà khiến cả nhà họ Thẩm gặp nguy hiểm được, cậu hiểu không?”
“Vâng, vâng, vâng! Cháu hiểu rồi! Sau này cháu sẽ không bao giờ đắc tội với Lâm Hàn… à không, cậu Lâm nữa!”
Thẩm Xuân Phong gật đầu thật mạnh, không dám làm trái lời.
…
Lâm Hàn về đến phòng tổng thống của khách sạn Hilton.
“Hế, anh Lâm, sao anh lại bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngheo-thanh-ty-phu/3551552/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.