“Hả?”
Nghe thấy câu này, Thẩm Xuân Phong hơi giật mình.
Cậu ta lại nhìn vào màn hình điện thoại, cho dù cách xa sáu bảy trăm cây số, cậu ta cũng có thể cảm nhận được sự lạnh lẽo trong mắt Thẩm Hoài Xuân, khiến cậu ta lạnh sống lưng, toàn thân run rẩy.
“Vệ sĩ đang ở bên cạnh cậu chứ?”, Thẩm Hoài Xuân lại lên tiếng.
“Có ạ!”
Thẩm Xuân Phong vội vàng trả lời, một dự cảm không lành đang dần dâng lên trong lòng cậu ta.
“Để tôi gặp họ”.
“Vâng!”
Thẩm Xuân Phong không dám làm trái, quay camera về phía ba vệ sĩ.
Cảnh tượng phía trước khiến hai mắt Thẩm Hoài Xuân bừng bừng lửa giận, ngọn lửa lập tức bùng cháy.
Ba tên vệ sĩ đang chĩa súng vào Lâm Hàn!
Sau đầu! Huyệt Thái Dương!
Đây đều là những bộ phận chí mạng, chỉ cần sơ suất một chút, cướp cò là Lâm Hàn nhất định sẽ chết!
Nếu Lâm Hàn chết, hơn nữa còn chết trong tay người nhà họ Thẩm thì cả nhà họ Thẩm ở Hoa Đông này sẽ phải chôn cùng anh!
“Thẩm Xuân Phong, cậu đúng là tự tìm cái chết!”
Thẩm Hoài Xuân nghiến răng nghiến lợi, tức đến nỗi suýt ngất.
“Ông chủ!”
“Ông chủ!”
Ba vệ sĩ nhìn thấy Thẩm Hoài Xuân thì đều cung kính chào.
“Ba người các cậu bỏ súng xuống ngay”, Thẩm Hoài Xuân quát to một tiếng.
“Vâng thưa ông chủ!”
Ba vệ sĩ nghe lệnh, lập tức bỏ súng xuống.
“Bắt Thẩm Xuân Phong lại cho tôi!”
Thẩm Hoài Xuân lại nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngheo-thanh-ty-phu/3551551/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.