Không thể không nói, Dư Tư Mẫn làm thư ký rất đạt yêu cầu.
Cô ấy không chỉ giỏi lập kế hoạch mà còn rất giỏi phương diện kiểm soát chi tiết, nghĩ ra rất nhiều vấn đề mà Trần Thanh Xuyên đều không nghĩ ra, tuy nghĩ hơi xa nhưng đây là chuyện tốt, không sợ nghĩ nhiều, chỉ sợ làm sai. Trong kinh doanh người như này sẽ chiếm ưu thế rất lớn, không phải là không thất bại, nhưng chắc chắn sẽ ít đi đường vòng hơn người khác rất nhiều.
Sau khi xuống máy bay, Trần Thanh Xuyên đã xem qua kế hoạch do Dư Tư Mẫn lập ra, rất hoàn chỉnh, cũng rất mạch lạc có hệ thống, nhưng cách thức này quá nề nếp, theo cách mà anh nói với Dư Tư Mẫn: "Đả kích thông thường sẽ gây ra tác dụng trì hoãn, chứ không thể đánh chết, mặc dù chúng ta biết rõ không thể đánh chết ông ta, nhưng vẫn phải mưu tính từ kế hoạch này.”
“Chỉ có như vậy, chúng ta mới có thể giáng ông ta một đòn mạnh nhất, khiến ông ta khó chịu, nếu ông ta không khó chịu thì chúng ta đánh ông ta làm gì?”
Dư Tư Mẫn hiểu rõ, quả thật đi theo Trần Thanh Xuyên đã giúp cô ấy học được rất nhiều điều, cũng như mang tới rất nhiều lợi ích.
Điều cô ấy không ngờ đến là đòn tấn công của Trần Thanh Xuyên lại trực tiếp như vậy, nhưng không thể phủ nhận rằng nó thật sự có hiệu quả hơn kế hoạch của cô ấy, bởi vì sau đó Trần Thanh Xuyên đã gọi cho Lý Hiếu Mỹ: “Dì, có một công ty
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ho-hao-mon/2618586/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.