Đối với Hàn Sương, Trần Thanh Xuyên không có suy nghĩ gì về phương diện kia, chẳng qua là muốn đả kích sự tự tin tự tôn của cô ta mà thôi, đương nhiên cũng không thể gây ra quá nhiều rắc rối, dù sao cũng là em gái Tô Tuyết. Cho nên anh lựa chọn hành động một vừa hai phải, sau khi khiến Hàn Sương nhận thức được không có cách nào hù dọa anh, anh cũng lựa chọn buông tay ra, còn Hàn Sương thì nhanh chóng chạy thoát thân, không dám tiếp tục ở lại nữa.
Và thời gian sau đó, cô ta lại càng muốn trốn khỏi văn phòng này, né tránh Trần Thanh Xuyên ra thật xa.
Nhưng thời điểm ra tới cửa rồi, cô ta lại ngừng bước, hít thở sâu một lần nữa rồi nhìn về phía Trần Thanh Xuyên.
Cô ta không thể đi, nếu giờ phút này cô ta chọn rời đi thì chẳng khác nào trốn tránh, nó chính là thể hiện cho việc ý chí bị đánh bại, cô ta đại diện cho người nhà họ Hàn, cô ta không cho phép bản thân mất mặt trước bất cứ ai, càng không cho phép mình hoảng loạn rời đi sau khi bị khinh nhờn như vậy.
Trong nhận thức của cô ta, người dám can đảm xâm phạm người nhà họ Hàn, cần phải chịu trừng phạt mới được!
Hít sâu một hơi thêm lần nữa, sau khi bình ổn lại sự hoảng loạn trong lòng, Hàn Sương chỉnh lại quần áo của mình một cách gọn gàng, mặc dù bị xé rách, nhưng trải qua quá trình cô ta dốc lòng chỉnh sửa, cuối cùng chúng cũng giống như những tác phẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ho-hao-mon/2618398/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.