Trần Thanh Xuyên dẫn Tô Tuyết rời đi, như thể cũng lấy đi dây thanh âm của mọi người trong phòng bao.
Giờ phút này, tất cả đều cứng họng, từng người từng người một đều trợn mắt há hốc mồm.
Họ không thể ngờ rằng người chồng phế vật của Tô Tuyết lại là chu tịch chi nhánh của tập đoàn Đại Minh!
Và họ, vừa rồi ngay trong Đại Minh Thánh Thiện dưới trướng tập đoàn Đại Minh, đã trào phúng ông chủ lớn người ta...
Cuối cùng, cơn thịnh nộ và giọng nói bạo kích của Mã Thành Công đã phá vỡ sự bình tĩnh trong phòng bao.
Mã Thành Công không thể không phẫn nộ. Khi nghe thấy tiếng "phế vật" từ miệng Mã Phúc Vĩ, ông ta đã biết rằng việc này cũng tương đương với việc kinh doanh thất bại. Hơn nữa không phải thất bại về chất lượng, không phải thất bại ở các khía cạnh khác, mà là thất bại ở chính thằng con hoang đàng của ông ta!
"Mày có biết cả tập đoàn chúng ta đã chuẩn bị bao nhiêu thời gian để có thể hợp tác với tập đoàn Đại Minh không!"
"Mày có biết cả tập đoàn chúng ta đã nỗ lực như thế nào để có thể hợp tác với tập đoàn Đại Minh không!"
"Mày có biết tao đã bạc trắng bao nhiêu sợi tóc để hợp tác với tập đoàn Đại Minh không!"
"Mày không biết, mày không biết gì hết, mày chỉ biết không có tiền là mở miệng với tao, không có quyền là đòi chức vụ với tao, không thì mày lại ở nhà náo loạn khóc lóc om sòm! Nhưng mày chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ho-hao-mon/2618328/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.