Tôn Bách Lâm thật lòng khinh thường Trần Thanh Xuyên, từ đầu tới cuối không hề để ý một chút nào tới anh, thậm chí không nhìn lấy một cái. Anh ta chỉ lo nói chuyện với Tô Tuyết một cách hào hứng, một cách khí thế hừng hực.
Tô Tuyết cũng nhiệt tình với anh ta, hai người nhìn có vẻ rất hợp ý.
Nhưng hợp hơn nữa là, Tôn Bách Lâm nói: "Chúng ta tìm một chỗ yên tĩnh ngồi nói đi, ở đây ồn quá."
Tô Tuyết không nghĩ gì mà đồng ý ngay: "Được thôi!"
Sau đó nói với Trần Thanh Xuyên: "Chúng tôi kiếm chỗ nói chuyện, anh ăn xong thì tự đi về nhé!"
Câu nói này cho Trần Thanh Xuyên một cảm giác, như thể đang nói với anh rằng: "Sự tồn tại của anh là dư thừa."
Đương nhiên, đây chính là điều Tô Tuyết muốn, cô vẫn nhớ vừa rồi Trần Thanh Xuyên đã chọc giận cô như thế nào. Bây giờ phong thủy xoay chuyển, cô cũng đã tìm được cơ hội dùng Tôn Bách Lâm để đâm Trần Thanh Xuyên một phát, khiến Trần Thanh Xuyên càng khó chịu càng tốt!
Chỉ là... diễn biến của sự tình rõ ràng không giống như những gì cô tưởng tượng.
Bởi vì Trần Thanh Xuyên không quan tâm chút nào: "Không sao, hai người đi chơi đi, tôi ăn no rồi sẽ tự về."
Lời nói của Trần Thanh Xuyên lọt vào tai cô, khiến Tô Tuyết cứng họng không nói nên lời, cô không ngờ Trần Thanh Xuyên lại có thái độ thờ ơ như vậy.
Đồng thời, trong mắt Tôn Bách Lâm cũng lộ ra vẻ khinh thường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ho-hao-mon/2618164/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.