“Được, tôi sẽ gọi cho phòng nhân sự ngay, ngày mai cô Thẩm không cần đi làm nữa...” Giang Hằng đồng ý rất dứt khoát.
“Hả...” Thẩm Mộng Thần trợn tròn mắt, dứt khoát như vậy ư? Ngay cả một câu cũng không hỏi? Cũng không khuyên nhủ? Thái độ dứt khoát của Giang Hằng làm Thẩm Mộng Thần nhất thời không phản ứng kịp, đứng tại chỗ ngơ ngác.
Giang Hằng thấy phản ứng của Thẩm Mộng Thần thì biết mình đồng ý quá dứt khoát, nhưng tối nay dù cô không nói, thì Lâm Chi Diêu cũng sẽ bảo anh khuyên cô từ chức, dù gì sau này toàn bộ tập đoàn Cửu Châu cũng thuộc về cô rồi, cô còn làm quản lý nhỏ nhoi này làm gì, để thêm rắc rối.
Nhưng giờ thấy vẻ mặt của Thẩm Mộng Thần, anh vội giải thích: “Cô Thẩm, rất nhiều chuyện không cần tôi phải nói nhiều, cô cũng hiểu rõ, cô cứ rời khỏi tập đoàn Cửu Châu đi... haizz...” Giang Hằng thở dài, trông rất ra dáng.
Cố Mịch đứng bên cạnh thấy dáng vẻ của Giang Hằng thì suýt cười ra tiếng, vội chào hỏi Thẩm Mộng Thần, rồi dẫn người rời đi, dù gì tối nay cũng là buổi tụ họp trong tập đoàn Cửu Châu, ít nhiều gì cô cũng không phù hợp cho lắm.
Thẩm Mộng Thần trò chuyện với Cố Mịch xong, thì tiếp tục nhìn Giang Hằng gật đầu nói: “Vâng, phó tổng giám đốc Giang không cần phải nói nhiều, tôi cũng hiểu rõ, bữa cơm tối nay là tôi và Lâm Chi Diêu cảm ơn anh đã chăm sóc cho chúng tôi hơn nửa năm qua, sau này anh hãy bảo trọng...” Thẩm Mộng Thần cầm ly rượu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-cuong/1714726/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.