Lúc Tôn Minh và Dương Đào chạm vào ánh mắt của Lâm Chi Diêu, cả hai đều không khỏi lùi về sau một bước, vì ánh mắt của anh quá sắc bén, làm bọn họ hoàn toàn không dám nhìn thẳng, sắc mặt cũng nhất thời trắng bệch.
Giờ Vương Thư Đào đang đứng trước cửa lắp bắp chỉ Lâm Chi Diêu nói: “Lâm... Lâm Chi Diêu, cậu tiêu đời rồi, cậu có biết ông ta là ai không, mà dám đánh ông ta? Ông ta là bác hai cậu đấy, cũng là ba ruột Thẩm Nhược Tuyết – chị họ cậu, cậu xong rồi!”
“Cút!” Lâm Chi Diêu bỗng nhìn về phía Vương Thư Đào, sát khí trên người đã tăng vọt, tối qua ông mới bị đánh ở đây một lần, nên giờ thật sự sợ hãi, vội lùi về sau một bước.
Lúc này, cuối cùng Thẩm Chấn Hoa đang nằm dưới sàn cũng hoàn hồn lại: “Á á á, Lâm Chi Diêu, tao phải giết mày, tao phải giết mày...” Thẩm Chấn Hoa hét lớn, điên cuồng nhào về phía Lâm Chi Diêu.
Bốp... Thẩm Chấn Hoa lao tới rất nhanh, nhưng ông ta càng bay ra ngoài nhanh hơn, bị Lâm Chi Diêu tát mạnh bật ngược lại, mấy người đang đứng bên cửa thấy anh nói đánh liền đánh Thẩm Chấn Hoa, thì huống hồ là bọn họ, nên càng sợ hãi lùi về sau.
Lần này Thẩm Chấn Hoa chưa kịp bò dậy, thì Cố Mịch đã đích thân dẫn tám nhân viên bảo vệ tới, cô liếc nhìn Lâm Chi Diêu rồi gật đầu, lướt quanh một lượt, rồi chỉ vào Vương Thư Văn và Vương Thư Đào nói với bảo vệ: “Mấy người mau ném bọn họ ra ngoài, rồi dạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-cuong/1714725/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.