Miêu Doanh Đông không hổ danh là người tài trên thương trường, không hổ danh là cao thủ trên cuộc đàm phán, không hổ danh là người đàn ông lớn hơn Kiều Duyệt Nhiên mười hai tuổi, một câu nói, thì khiến cho Kiều Duyệt Nhiên từng nói qua bốn chữ “Không có quan hệ”, đã mạnh tay tự đánh trên mặt của Kiều Duyệt Nhiên.
Anh ta lúc nãy không phải hỏi cô ta là ai sao?
Nếu như đến cô ta cũng quên đi, sao lại còn nhớ cô ta từng nói gì?
Trái tim của người đàn ông này, sao tính toán chi li vậy chứ?
Kiều Duyệt Nhiên đứng sau người của Miêu Doanh Đông, đôi tay đang quấn lại.
Miêu Doanh Đông tiếp túc nói chuyện với Ethan ở đối diện, Kiều Duyệt Nhiên cứ sắc mặt khó xem đứng ngay đó.
Đến nổi người đang đứng đối diện nói chuyện với Miêu Doanh Đông, cũng luôn ngẩng đầu lên nhìn Kiều Duyệt Nhiên, cảm thấy vẻ mặt của cô ta rất đáng thương.
Kiều Duyệt Nhiên đứng đó năm phút, cô khom người xuống, nói bên tai của Miêu Doanh Đông, “Nếu như anh không đi, thì anh nói một tiếng, tài xế đang đợi bên ngoài, khó đậu xe lắm!”
Miêu Doanh Đông vẫn còn trò chuyện với người khác.
Kiều Duyệt Nhiên tức đến nghiến răng, và nói, “Nếu như anh không đi, thì em đi đó!”
Quay người qua, lại nghe thấy sau lưng truyền đến một giọng nói, “Lát nữa anh tự lái xe đi!”
Kiều Duyệt Nhiên thấy yên tâm, cũng may không cần tam cố mao lư, có thể nói với Tam Nhi rồi.
Bởi vì không được đậu xe, hơn nữa Miêu Doanh Đông nói lát nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rat-yeu-rat-yeu-em/733693/chuong-624.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.