Thời gian thực tập của Kiều Duyệt Nhiên ở Venezuela là một tháng rưỡi, có thể lúc về nước vừa kịp tết, mặc dù người Mỹ không đón tết nhưng người Trung Quốc thì vẫn rất xem trọng điều này.
Trong tháng này, Kiều Duyệt Nhiên gần như là dùng mạng dùng toàn bộ sức lực, vào nửa đêm cô vẫn ở văn phòng tăng ca, nghiên cứu.
Vị Diệp tổng này rất thích đến phòng điều hành, phòng điều hành và phòng hóa nghiệm đá nguyên chất gần nhau, anh ta thường đến nhìn bóng lưng của Kiều Duyệt Nhiên.
Bây giờ người cố gắng như vậy thực sự không còn nhiều nữa.
Nhưng mà Diệp tổng không nói cái gì.
......
Minh gia.
Tống Dương đi tới phòng của Minh Nguyên.
Vừa nãy lão thái thái vừa đến phòng của Minh Nguyên quậy một trận, nói vừa nãy bà vào phòng của Minh Nguyên xém chút nữa là trượt té, nói là Minh Nguyên cố tình hại bà, bà phải gọi điện thoại cho ba của anh.
Minh Nguyên qua loa đi qua giả vờ ngốc nghếch, qua loa thì cũng cần có đầu óc.
Anh đối diện với lão thái thái nói một câu. “Bà nội, hại người thì cần phải có đầu óc, loại đầu óc như con, ít nhất phải thông minh tới trình độ của bà thì mới có gan giết người, hơn nữa, bà chết ở trong phòng con, con cũng chẳng vui vẻ gì!”
Lão thái thái phát hiện, đầu óc của Minh Nguyên mặc dù không tỉnh táo nhưng người si ngốc nhưng lời nói ra có thể một câu trúng đích, nếu như không phải bà nhìn dáng vẻ ngốc nghếch này của anh mười mấy năm thì bà thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rat-yeu-rat-yeu-em/733689/chuong-620.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.