Edit: Thích Cháo Trắng
Đôi mắt màu xanh dương của Lam Dạ lướt qua tia kinh hãi, nhưng cánh tay cũng ngừng lại ngay khi thấy rõ người phụ nữ trước mắt không hề tạo cảm giác uy hiếp gì.
"Thuộc hạ tình nguyện chịu phạt." Đầu gối trái của Lam Dạ chạm lên mặt đất, biểu cảm trên mặt không thay đổi như thể đang nói thời tiết hôm nay không tệ.
Gương mặt Lại Tư hung dữ và lạnh lùng, bắn ánh nhìn lạnh lẽo về phía Lam Dạ, không nói một lời. Mới một giây vừa rồi, dường như anh đã nghe được tiếng trái tim mình đập như trống trận.
"Không phải, không phải là lỗi của anh. Là tôi không nên lén lén lút lút đứng bên ngoài." Nhìn trận chiến này, Tuyết Thuần âm thầm lau mồ hôi hột, cũng không thèm đoái hoài tới vết thương trên gáy. Sớm biết thế này, cô cũng không dám chần chờ mãi ở bên ngoài nữa, cứ lấy hết can đảm đi vào là được.
Lại Tư hơi nhíu mày, "Tới đây." Khi thấy sợi tơ chướng mắt màu đỏ trên chiếc cổ trắng như tuyết của cô, ánh mắt của anh trở nên sắc lạnh hơn. Nếu chần chờ thêm nửa giây nữa, Tuyết Thuần sẽ thật sự được chứng kiển bản lĩnh khác người của Lam Dạ rồi.
"Em đi gọi bác sỹ." Đao Dân vội vã chạy ra ngoài, còn Lam Dạ vẫn duy trì động tác quỳ một chân. Lại Tư không nói gì, anh ta vẫn giữ vững động tác này.
"Em không sao, vết thương nhỏ thôi." Cần cổ Tuyết Thuần đau nhói, nhưng nhìn qua hình ảnh trên cửa sổ thủy tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rat-yeu-co-vo-ep-hon/2889799/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.