🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Edit: Tròn

Beta: Cải Trắng

“Đến đây, anh ôm.”

Giang Nghiên vươn tay. Sau lưng anh là ánh đèn rực rỡ của khu vui chơi, tạo cảm giác như hoàng tử bước ra từ truyện cổ tích, đi tới trước mặt cô.

Tựa tuyệt sắc nhân gian, thoáng cái đã làm quần chúng bị lu mờ.

Cố An hít một hơi thật sâu để ổn định nhịp tim đang đập thình thịch điên cuồng, nghĩ: Anh đẹp trai như vậy, là đang làm lỡ dở em đó anh biết không….

Giang Nghiên bình tĩnh quan sát vị trí của Cố An.

Cô gái nhỏ ngồi trên thân ngựa gỗ, tay ôm chặt cứng cái thanh nối với chú ngựa  như ôm cọng rơm cứu mạng, cả người co rúm, đáng thương như đứa trẻ không ai đón về.

Anh mím môi, lần đầu tiên lâm vào thế khó.

Phải ôm thế nào đây?

Nhân viên khu trò chơi bắt đầu dọn dẹp, Cố An tự nhủ không có gì ghê gớm, không phải chỉ ôm một chút sao, vì vậy mạnh dạn hô: “Em tới đây!’

Giang Nghiên ngẩn ra nhìn Cố An buông tay vịn dang hai tay về phía anh, y hệt đứa bé đi mẫu giáo thấy phụ huynh tới đón làm nũng muốn ôm một cái.

Khuôn mặt non nớt trắng nõn đỏ bừng, lỗ tai với cổ cũng chuyển màu, mắt né tránh không dám nhìn thẳng anh.

Cố An lấy hết can đảm nói xong hai chữ đó là cả người như bị tháo van, ỉu xìu xuống với tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy.

Mau ôm đi!

Cô nhíu mày rầu rĩ.

Nếu không em sẽ xấu hổ đó.

Ngay lúc này, người trước mặt tiến lại gần, mùi hương

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rat-muon-hon-anh/454128/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.