Thoáng cái đã đến cuối xuân đầu hạ, năm học lớp 11 sắp đến hồi kết.
Cố An bận rộn hơn, bắt đầu học vẽ sau nhiều năm tạm ngưng, đồng thời phải chú ý đến các môn văn hóa.
Trừ cuộc nói chuyện video chưa đến hai phút vào đêm giao thừa thì Giang Nghiên không tìm cô nữa.
Tin tức liên quan đến anh đều nghe từ miệng Cố Trinh.
Tất cả thông tin quan trọng của nhiệm vụ bí mật này đều được mã hóa, chỉ biết là một vụ án lớn kéo dài hơn nửa lãnh thổ Trung Quốc, mức độ nguy hiểm mà dân thường nho nhỏ không thể nào tưởng tượng nổi. Bộ đã thành lập một tổ chuyên án đặc biệt, thành viên trong đó đều là những chuyên gia điều tra tội phạm tinh anh mà các tỉnh, sở và các ngành liên quan đề cử.
Chỉ lác đác mấy câu, vài chữ ngắn gọn, nhưng ẩn trong mỗi chữ là một đường đầy rừng súng mưa đạn sinh tử, như hai thế giới với cô.
Có lúc Cố An không ngủ được sẽ lén đem điều thầm kín giấu từ tận đáy lòng đưa ra ngoài, nhìn kỹ lại sao mình lại thích anh.
Rõ ràng là chỉ mới biết anh nửa năm nhưng thời gian nhớ anh lại nhiều hơn thời gian thích anh.
Là bởi vì cho dù anh đã chạm đến mặt tối mà người thường cả đời khó mà chạm được, gặp các loại người điên khùng, cực đoan nhưng cũng không nhiễm một hạt bụi, bề ngoài lạnh lùng không kiềm chế được nhưng ẩn chứa bên trong là một tâm hồn vô cùng sạch sẽ.
Người như vậy, dù cô gặp lúc 16 tuổi hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rat-muon-hon-anh/454126/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.