Edit: Tròn
Beta: Cải Trắng
“Cố An, năm mới vui vẻ.” Anh nhẹ giọng nói bên tai cô.
Chuông giao thừa vang lên, pháo hoa nở rộ trên đầu, đám đông nhiệt liệt hoan hô nhưng tiếng tim cô đập vẫn nghe rõ giữa dòng người ồn ào náo nhiệt.
Mỗi chữ Giang Nghiên nói như tuyết rơi nhẹ nhàng vào đáy lòng, chồi non bị vùi lấp hút hết chất dinh dưỡng từ dưới đất chui lên.
Cố An nhìn hàng lông mày đẹp của anh, cảm giác rõ là trong lòng có một số cảm xúc khác biệt, nhất là khi cô đứng trước mặt anh.
Em không để nam sinh khác lừa đi đâu.
Nhưng mà muốn bị anh lừa thì phải làm sao…
–
Kỳ nghỉ nguyên đán thoáng cái kết thúc.
Thứ hai, dư âm kỳ nghỉ khiến Cố An mơ màng, cả người cứ như mộng du.
Cô mắt nhắm mắt mở xử bữa sáng, ngáp dài đi lên gác lấy cặp sách. Lúc xuống lầu cô nhìn thấy gì đó, chân khựng lại.
Giang Nghiên mặc đồng phục cánh sát đứng ở huyền quan, cô rất ít khi thấy anh mặc như này. Anh cúi đầu, ngón tay cài nút áo đầu tiên ở gần yết hầu.
Áo cảnh sát màu xanh nhạt được ủi thẳng dắt vào thắt lưng, người gầy lại cao, nhìn trẻ hơn hơn so với những người khác, rõ ràng từng đường nét trên người anh trông lạnh lùng, nhưng không hiểu sao lại cực kỳ mê người.
Chờ Giang Nghiên thắt cà vạt mặc áo khoác vào, lại nhét giấy phép sử dụng súng và thẻ cảnh sát vào túi, Cố An nhìn chăm chăm suốt quá trình, đã mê trai đến mức không tỉnh được.
Phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rat-muon-hon-anh/454125/chuong-14.html