Ánh nắng ngoài cửa sổ rực rỡ, bụi bặm trong không khí cũng mang sắc ấm dịu dàng.
Cố Trinh cố nhịn cười nhìn về phía khác của phòng khách, mà ở trong góc nhỏ, Giang Nghiên rũ mắt, dịu dàng dỗ dành cô nhóc đang không vui.
Những người bình thường lạnh lùng tự dưng thay đổi cười một cái thôi là có lực sát thương trí mạng, cũng chính vì thế mà bao nhiêu ấm ức của Cố An bay biến hết.
A a a!!! Tại sao anh đẹp trai lại còn dịu dàng đến thế!!!
Anh đang làm em trì hoãn, anh có biết không hả!!!
Cố An hít sâu một hơi, một lúc lâu sau mới chậm rãi nói: “Chúng ta làm đề em không biết nha, sắp đến kỳ thi rồi…”
Giang Nghiên mở sách bài tập toán, lật đến trang nào đó, ánh mắt anh dừng lại.
Vé xem phim lộ ra một góc, phim thanh xuân vườn trường, chủ đề là yêu đương phương, bộ phim chiếu vào đêm Giáng Sinh lúc 7 giờ tối.
“Của em?” Anh đẹp trai da trắng, giọng còn lạnh lùng như đang thẩm vấn tội phạm tình nghi.
Cố An đến gần nhìn thoáng qua, thành thật nói: “Em cũng không biết là ai để, hay là để nhầm rồi?”
Giang Nghiên lật vé xem phim, trên mặt còn viết rành rành hai chữ “Cố An.”
Cố An cầm bút vò đầu: “Em không biết chữ này của ai.”
Sau trận bóng rổ, cô nhận được không ít đồ vật kỳ lạ.
Vé xem phim, thư tình, chocolate với thú bông, cái nào cô cũng trả về cho chủ nó.
Ẩn danh có hơi phiền phức, cô ôm toàn bộ đến chỗ nhận đồ bị mất.
“Đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rat-muon-hon-anh/454123/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.