Edit: Tròn
Beta: Cải Trắng
Thanh âm khe khẽ quẩn quanh bên tai nghe hơi hướm giọng mũi, dịu dàng như dỗ dành trẻ nhỏ, hấp dẫn khó cưỡng.
Giọng anh rất êm tai, nhưng bình thường nghe rất lạnh nhạt, ở khoảng cách gần như này đúng thật như quả pháo giọng trầm thả ở bên tai, lực sát thương ngoài sức tưởng tượng.
Cô dựa vào vai anh, không dám động đậy.
Anh mặc chiếc áo khoác màu đen sạch sẽ mang theo mùi bạc hà dễ ngửi, nhiệt độ cơ thể xuyên qua lớp vải, chầm chậm truyền đến má cô.
Tim cô chưa lần nào đập xốn xang như bây giờ. Cố An sợ nếu tim đập mạnh quá thì người bên cạnh sẽ biết.
Cũng may xe lắc lư mang hiệu quả thôi miên, trong chốc lát cô lại ngủ.
“Trạm phía trước, Châu Tế Giai Uyển.”
Giang Nghiên khép hờ hai mắt, vai dựa vào ghế, lưng vẫn thẳng như cũ. Đây là tư thể chuẩn anh được thừa hưởng nhờ sự giáo dục ở trường cảnh sát và sự dạy bảo tốt của cha mẹ. truyện kiếm hiệp hay
Nghe radio thông báo trạm, anh mới mở mắt nhìn Cố An.
Chắc cô mệt lắm rồi nên mới tựa vào vai anh ngủ say như thế.
Thì ra lúc cô không cười, khóe miệng cũng sẽ nhếch lên.
Anh quay đầu, vỗ nhẹ vào đầu cô: “Cố An, đến nhà rồi.”
Cố An “a” một tiếng, chậm rì rì ngồi thẳng, vươn bàn tay nhỏ bé dụi mắt.
Cố An đi theo sau, nhìn dáng người cao ngất của Giang Nghiên, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.
Không có nghe anh nói “Ngoan, ngủ đi”, cũng không có dựa vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rat-muon-hon-anh/454120/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.