Đối với Thanh Hà mà nói, sự tình này chỉ là trong một chớp mắt
Nàng căn bản không kịp phản ứng, cả người đã bị kéo vào bên trong hắc động!
Lúc này.....Diệp Tưởng ở trong huyết hải, tâm thần đột nhiên run lên!
Hắn cảm ứng được huyết mạch của mình đang gặp nguy hiểm!
Cảm ứng sinh ra từ huyết mạch này khiến ký ức của Diệp Tưởng rốt cuộc có dấu hiệu thức tỉnh.
Phải cứu nàng...... Cứu nàng......
Đó là...... Con gái của ta!
Trong mơ hồ, hắn còn nhớ rõ cái thân ảnh màu trắng bi thương kia. Nàng vì cứu cha mẹ mà nhận lấy nguyền rủa, tránh không thoát khỏi số mệnh, cuối cùng...... biến mất vĩnh hằng bên trong thời gian luân hồi.
Cái tên Tịch Kính cũng là vì kiêng dè chữ “Tích” này mang theo tiếc nuối cùng bi thương mãnh liệt.
Nay sao có thể lại một lần nữa để mất đi nữ nhi?
Tuyệt đối không thể, tuyệt đối không!
“Cách”!
Ngay lúc thời điểm Thanh Hà [ Tịch Kính ] đã cảm thấy tuyệt vọng, nàng lại phát hiện cánh tay mình cư nhiên bị một sợi xích quấn quanh! Cái này… chính là huyết tinh xiềng xích!
Huyết tinh xiềng xích của phụ thân!
Sự thật này vượt quá hoàn toàn tưởng tượng của Thanh Hà!
Nhưng còn không đợi nàng kịp phản ứng đã bị hung hăng kéo đến bên cạnh Dạ Vương!
Dạ Vương giữ chặt sợi xích, nhìn chằm chằm về một phương khác, tiếp theo hung hăng lao tới! Từ trong bóng đêm hắn liền nhìn thấy, một cánh tay cụt rơi xuống!
Trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rap-chieu-phim-dia-nguc/2278611/quyen-14-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.