Chương trước
Chương sau
Đối với Thanh Hà mà nói, sự tình này chỉ là trong một chớp mắt

Nàng căn bản không kịp phản ứng, cả người đã bị kéo vào bên trong hắc động!

Lúc này.....Diệp Tưởng ở trong huyết hải, tâm thần đột nhiên run lên!

Hắn cảm ứng được huyết mạch của mình đang gặp nguy hiểm!

Cảm ứng sinh ra từ huyết mạch này khiến ký ức của Diệp Tưởng rốt cuộc có dấu hiệu thức tỉnh.

Phải cứu nàng...... Cứu nàng......

Đó là...... Con gái của ta!

Trong mơ hồ, hắn còn nhớ rõ cái thân ảnh màu trắng bi thương kia. Nàng vì cứu cha mẹ mà nhận lấy nguyền rủa, tránh không thoát khỏi số mệnh, cuối cùng...... biến mất vĩnh hằng bên trong thời gian luân hồi.

Cái tên Tịch Kính cũng là vì kiêng dè chữ “Tích” này mang theo tiếc nuối cùng bi thương mãnh liệt.

Nay sao có thể lại một lần nữa để mất đi nữ nhi?

Tuyệt đối không thể, tuyệt đối không!

“Cách”!

Ngay lúc thời điểm Thanh Hà [ Tịch Kính ] đã cảm thấy tuyệt vọng, nàng lại phát hiện cánh tay mình cư nhiên bị một sợi xích quấn quanh! Cái này… chính là huyết tinh xiềng xích!

Huyết tinh xiềng xích của phụ thân!

Sự thật này vượt quá hoàn toàn tưởng tượng của Thanh Hà!

Nhưng còn không đợi nàng kịp phản ứng đã bị hung hăng kéo đến bên cạnh Dạ Vương!

Dạ Vương giữ chặt sợi xích, nhìn chằm chằm về một phương khác, tiếp theo hung hăng lao tới! Từ trong bóng đêm hắn liền nhìn thấy, một cánh tay cụt rơi xuống!

Trên cánh tay cụt kia đang cầm thứ mà hắn tha thiết ước mơ...... bản đồ Âm phủ!

Sau khi lấy được bản đồ tới tay, Dạ Vương không chút do dự kéo Thanh Hà điên cuồng chạy trốn! Tốc độ cực nhanh tới nỗi làm Thanh Hà phải líu lưỡi!

Dạ Vương cùng Thanh Hà rốt cuộc chạy được lên phía trên, lập tức vượt qua từng khối thi thể nô bộc hồng y, xông thẳng về phía cửa lớn!

Nhưng vào lúc này, ngoài cổng lớn lại xẹt qua một hắc ảnh.

Dây cung bị kéo căng, một mũi tên nhắm ngay vào Dạ Vương!

“Thiếu chủ......mời dừng bước!”

Mũi tên đối diện với Dạ Vương, mà trên đó Âm Dương sát khí đã dẫn động pháp tắc thiên địa hàng lâm!

“Đây là...... Âm Dương Cửu Sát tên!” Dạ Vương nháy mắt thần sắc lộ ra chấn kinh.“Các ngươi cư nhiên luyện chế ra Âm Dương Cửu Sát tên! Thật đúng là hạ đủ vốn!”

“Thiếu chủ biết thì tốt. Phải biết, Âm Dương Cửu Sát kiếm có thể phá vỡ thiên cơ bị ngươi che đậy, hiện tại nó chính là chí bảo đạo gia duy nhất có thể tạo thành uy hiếp tới sinh mệnh ngươi!”

“Hạ Hầu Phương Diễn. Tên đã bắn ra không bao giờ trật, ta đương nhiên biết.” Dạ Vương lạnh lùng nói:“Ta đã phỏng đoán con bài chưa lật mà gia tộc muốn dành để đối phó ta, lại không nghĩ đến sẽ là Âm Dương Cửu Sát tên! Luyện chế mũi tên này, ảnh hướng đối với số mệnh của gia tộc hẳn không nhỏ đi? ”

“Vì bản đồ âm phủ, hao tổn một chút số mệnh cũng đáng giá.

Nhất ẩm nhất trác, người tu đạo vốn đã là nghịch thiên mà đi.”

Lúc này, ở bên trên mũi tên ẩn ẩn có thiên địa pháp tắc bao phủ, một khi bắn ra sẽ có lực lượng pháp tắc gia trì! Trên thế gian này, trừ phi tu đạo thành tiên, bằng không nhận định phải nhận lấy pháp tắc tam giới áp chế.

“Hảo, rất tốt.” Dạ Vương không chút do dự mà đem bản đồ trên tay đặt xuống đất nói:“Lần này, ta nhận thua.”

Dạ Vương buông tay thống khoái như thế khiến Phương Diễn ngược lại có một tia bất an. Bởi vì duyên cớ Thanh Hà, kịch bản đã có chút biến hóa nhất định.

“Đây là quyết định sáng suốt. Lui về phía sau mười bước.”

Ưu thế lớn nhất của cung thủ chính là tấn công khoảng cách xa. Một khi để đối phương tới gần người, hậu quả liền không thể kham nổi.

“Ta biết, lui về phía sau mười......”

Chữ “Bước” còn chưa ra khỏi miệng, hắn đã giống như một con báo lao lại đây!

Bởi hắn còn chưa nói xong, người bình thường đều sẽ chờ tới khi chữ “Bước” nói ra mới phản ứng, thì đã chậm mất một nhịp. Huống chi mũi tên này quý giá như vậy, một khi bắn lệch, tuyệt đối sẽ làm người Hạ Hầu gia đau lòng chết, cho nên hắn tuyệt không thể dễ dàng bắn ra!

Một loạt nhân tố kết hợp, Dạ Vương tiếp cận Phương Diễn, tiếp theo bắt được hai tay hắn, đồng thời rống to với Thanh Hà phía sau:“Lấy bản đồ! Muốn sống thì làm theo lời ta!”

Dạ Vương rất rõ ràng, lấy năng lực của Hứa Thanh Hà muốn sống sót, không thể không dựa vào mình. Người Hạ Hầu gia tộc cầm tù nàng, nàng tự nhiên cùng người Hạ Hầu gia đối địch, mà mình là người cứu nàng ra. Nên lựa chọn như thế nào nàng tự nhiên hiểu được. Hắn sở dĩ đem bản đồ đặt xuống đất cũng là để Phương Diễn thả lỏng cảnh giác.

Hai tay cung thủ bị áp chế, hơn nữa từ viễn trình biến thành cận chiến, ưu thế của Phương Diễn nháy mắt bị phá hủy!

“Chết!”

Thế nhưng vào lúc này, sau lưng Phương Diễn chợt mọc ra một cái đuôi ác ma, nhắm ngay ngực Dạ Vương đâm tới!

“Ma Tu! Ngươi cư nhiên là ma tu!”

Đuôi Ác Ma kia nháy mắt đem thân thể Dạ Vương đâm thủng!

Đồng thời, một hình xăm màu đen trên ngực Phương Diễn bắt đầu bốc cháy!

Căn cứ kịch tình thiết lập, Hạ Hầu Phương Diễn chính là tu ma giả, bởi vậy mới có được công pháp tu ma.

Nhưng Dạ Vương vẫn như trước gắt gao giữ chặt hai tay Phương Diễn!

“Ma Tu … thì như thế nào!”

Thế nhưng, ngay lúc hắn chuẩn bị cùng Phương Diễn tiếp tục giao chiến thì một giọng nói lạnh lẽo truyền đến.

“Đừng động, thiếu chủ.”

Dạ Vương nhanh chóng hướng về phía giọng nói kia nhìn lại!

Dưới đêm trăng, Kỳ Thủy Ngư đang đứng phía sau Thanh Hà, một cái ma trượng màu đen đặt trước cổ nàng.

“Hạ Hầu gia vì bản đồ âm phủ, quả nhiên dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào.” Dạ Vương lại đem ánh mắt đánh về phía cổng lớn.

Hạ Hầu Địa Tạng cả người bọc trong áo choàng xuất hiện ở cổng lớn.

“Dạ Vương, nếu lấy được bản đồ, theo lý phải đưa cho ta mới phải.”

Dạ Vương hiện tại đã biết rõ, vì sao nữ quỷ kia lại không đuổi theo. Nếu hắn đã xuất hiện ở nơi này, hẳn ngũ hành đại trận đã được chữa trị.

Bất quá, loại tình huống này hắn tự nhiên không có khả năng đoán trước.

Dạ Vương buông Phương Diễn ra, thối lui vài bước nói:“Âm Dương Cửu Sát tên thật sự là danh tác. Không hổ là Hạ Hầu gia tộc.”

“Kế tiếp, chúng ta cùng nhau động thân đi. Dạ Vương, bản đồ không phải đã tới tay rồi sao?”

Tiếp đó, ánh mắt hắn lại lướt về phía bàn tay đang cầm bản đồ của Thanh Hà.

Bởi vì một loạt sự tình ngoài ý muốn, kịch tình đã hoàn toàn bất đồng với kịch bản.

Bất quá...... đây mới chỉ là bắt đầu.

Một khi thu thập đủ bản đồ, cũng chính là lúc Hạ Hầu gia tộc bắt đầu tiến vào âm phủ!

“Thủy ngư.” Tàng dùng âm điệu vững vàng hạ mệnh lệnh:“Đem bản đồ đưa cho ta.”

Dưới tình huống Hạ Hầu Địa Tạng thêm Âm Dương Cửu Sát tên kết hợp, Dạ Vương cũng không có khả năng lỗ mãng. Bất quá ngay cả như vậy, Hạ Hầu gia tộc cũng không thể giết hắn. Chung quy...... Tiến vào âm phủ tất yếu phải có Dạ Vương tồn tại. Giá trị của hắn vẫn còn chưa bị ép khô. Tương đối mà nói, bản đồ một khi nằm trên tay Hạ Hầu gia, Dạ Vương cũng chỉ có thể nhận mệnh bị bài bố mà thôi. Kể từ đó, chỉ có thể dựa vào quân cờ mà hắn che dấu kia, Hạ Hầu Huyến Âm.

Vì thế...... Bản đồ cứ như vậy đến tay Hạ Hầu Địa Tạng.

Hắn mở bản đồ ra nhìn nhìn, sau đó cười lên ha hả.

“Rất tốt! Rốt cuộc đã có bản đồ nội thành Phong Đô! Chỉ cần có bản đồ này... ”

Phong Đô thành, bản đồ nội thành!

Trong truyền thuyết, chính là chân chính Âm Ty địa phủ!

“Thậm chí ngay cả con đường Vô Thường sứ giả tuần tra cũng đánh dấu, so với dự đoán càng thêm chi tiết.” Tàng đối với phần bản đồ này có thể nói cực kỳ vừa lòng,“Chỉnh đốn một chút, lập tức động thân! Tất cả người tông tộc cùng phân gia đều phải đi!”

Một lần này, đối với Hạ Hầu gia mà nói, chính là phải dốc hết toàn lực!

Nhưng nếu có người cẩn thận nhìn mà nói sẽ phát hiện, bàn tay đang nắm bản đồ của Hạ Hầu Địa Tạng đang run lên nhè nhẹ.

“Mặc dù thân là đương đại gia chủ Hạ Hầu gia, chung quy cũng chỉ là một phàm nhân mà thôi.” Dạ Vương lạnh lùng nói:“Các ngươi tiến vào Phong Đô quỷ thành, thứ phải đối mặt chính là Âm Ty chính thần. Không nói tới Thập Điện Diêm La, cho dù Hắc Bạch Vô Thường cũng không phải thứ các ngươi có thể đối phó! Không phải sao? Các ngươi thật sự cho rằng có thể đổi trắng thay đen, lấy thúng úp voi sao?”

Hạ Hầu Địa Tạng cuộn bản đồ lại đem bỏ vào người, tiếp theo lại nhìn về phía Dạ Vương.

“Con trai của Ngô - Tần Quảng, em gái của Ngô - Mộ Hoa đều ở âm phủ. Mà em gái của ngô, chính là mẹ đẻ của ngươi.”

“Đúng vậy. Cho nên, ngươi muốn một tay nghịch chuyển thiên ý, đem nhi tử đã chết mang về dương gian sao?”

“Không sai. Cho dù là nghịch chuyển thiên ý, ta cũng phải khiến con trai ta trở về dương thế!”

Thanh Hà che miệng, chỉ cảm thấy vô cùng hoảng sợ.

Thứ Hạ Hầu gia tộc khát cầu...... cư nhiên lại chính là khiến người chết sống lại!

Từ khi nhân loại có lịch sử tới nay, người chết sống lại vẫn là được vô số người khát cầu, nhưng vô luận là khoa học hay là đạo thuật, đều không tồn tại biện pháp khiến người chết sống lại. Thông qua âm mạch dưỡng ra cương thi, nhưng cương thi tuyệt đối không phải là sống lại, mà là một sinh vật bất tử không có linh hồn.

“Vô luận là ai cũng không thể ngăn cản ta đem Tần Quảng mang về nhân thế! Vô luận là ai!”[ chưa xong còn tiếp..]

Diệp Tưởng?

Diệp Tưởng, đối với hắn mà nói là một cái tên vô cùng quen thuộc. Diệp Tưởng là bản thân hắn, nhưng đối với khô lâu hiện tại, linh hồn đang phai mờ dần.

Sự tình là Diệp Tưởng giống như đã là chuyện của một thế kỷ trước.

Bởi vậy, cho dù ý thức được bản thân mình chính là Diệp Tưởng, nhưng lại không có bao nhiêu cảm giác. Thế nhưng, so với thân phận Diệp Tưởng, âm thanh cầu cứu vừa rồi lại hoàn toàn chấn nhiếp linh hồn hắn.

Cho dù quên đi tất cả, thậm chí đối với cái tên Diệp Tưởng không còn bao nhiêu ấn tượng, nhưng đối với tiếng cầu cứu kia hắn lại chặt chẽ ghi khắc.

Tịch Kính!

Cái tên này giống như có một đại ma lực, hoàn toàn khắc sâu vào trong lòng hắn.

Tịch Kính, còn có...... Vũ Sóc......

Bảo vệ mẹ con hai người chính là chấp niệm duy nhất của Diệp Tưởng.

Mà hiện tại Thanh Hà [ Tịch Kính ] vẫn còn chưa thoát khỏi nguy hiểm!

Cứu nàng...... Cứu nàng...... phải cứu nàng!

Trong đầu Dạ Vương, giọng nói này cứ quanh quẩn, sau đó hắn thỉnh thoảng lại nhìn về phía Thanh Hà.

Thiếu nữ này đáng giá để bồi dưỡng một chút. Có lẽ có thể trợ giúp kế hoạch của hắn. Vỏn vẹn... chỉ là như thế mà thôi.

Diệp Tưởng có thể gây nên ảnh hưởng đối với Dạ Vương trình độ lớn nhất cũng chỉ như thế. Bất quá, làm hắn không thể hiểu được một vấn đề, vì cái gì hắn rõ ràng đã rơi vào Địa Ngục, cũng không trở về rạp chiếu phim, vì sao Hạ Hầu Dạ Vương vẫn là do hắn biểu diễn? Mà Dạ Vương hiện tại, vừa không là diễn viên, cũng không phải npc.

Vì cái gì lại phát sinh loại sự tình này?

Điểm này, Tịch Kính cũng đồng dạng không thể hiểu được.

“Theo sát ta.”

Bất quá dù có thế nào, lúc này Dạ Vương cũng đã có ý nghĩ bảo vệ Thanh Hà.

Nhưng...... Tình huống hiện tại đã thoát ly khỏi nguyên kịch bản, không thể dự trắc được kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì.

“Trúng cửu lôi bí thuật...... cô hồn dã quỷ sớm phải quay về địa phủ. Thế nhưng ‘Nàng’ không giống......” âm thanh thì thào của Dạ Vương chỉ có bản thân nghe được nói nhỏ:“Cho dù đại trận xảy ra vấn đề không thể khiến tồn tại này bị pháp tắc thiên địa phát hiện, thì cũng có chút kiềm chế tương đối, nhưng hiện tại lại cố tình đúng vào lúc La Hầu thôn phệ Thái Dương......”

Lập tức, hắn bắt đầu kết xuống một thủ ấn, một đạo lôi quang ở trong lòng bàn tay hiện ra.

“Cửu lôi Truy Mệnh. Âm Dương nghịch luân!”

Vạn sự vạn vật đều có vận mệnh tồn tại. Ngày xưa Hạ Hầu Thanh Liên có năng lực truy tố cũng như xem xét vận mệnh con người, thế nhưng xem trộm thiên cơ là phải trả giá thật nhiều. Nhưng điều mà Hạ Hầu gia tộc làm còn đáng sợ hơn so với xem trộm Thiên Cơ. Bọn hắn muốn lấy thân thể phàm nhân, đảo điên pháp tắc thiện địa!

Cái gọi là vận mệnh...... Chính là nhân quả. Đạo gia tu luyện rất chú ý tới nhân quả, nhân quả ảnh hưởng tới số mệnh. Cuối cùng đảo điên vận mệnh, nghịch thiên sửa mệnh, tức là tu đạo!

Bí thuật cửu lôi vừa rồi gây thương tích cho quỷ hồn kia, thông qua thuật này cũng có thể cảm ứng nhân quả tự thân với quỷ hồn. Kể từ đó có thể mờ hồ dự trắc được thời gian, địa điểm quỷ hồn xuất hiện.

Có thể thành công hay không hắn cũng không dám tin tưởng.

Tiếp theo, hắn đột nhiên quay sang bên trái hướng mười giờ vận dụng bí thuật lôi điện!

Quả nhiên. Một thân ảnh màu đỏ trong nháy mắt xuất hiện! Một lần này hắn nhìn thấy rất rõ ràng, nhưng mà Thanh Hà phía sau hắn chỉ nhìn được một bóng dáng mơ hồ.

Bất quá tuy chỉ nhìn được một hình dáng mơ hồ, nhưng vẫn có thể nhận ra rằng, quỷ hồn kia vươn hai tay ra phía trước, hướng tới... chính mình!

Tuy năng lực mới giải phong được một chút, nhưng thực lực trước mắt, ngay cả một diễn viên hạng A cũng không bằng, không khác biệt nhiều lắm với lúc chưa giải phong. Chung quy nhân vật Hứa Thanh Hà nàng sắm vai vẫn chỉ là phàm phu tục tử mà thôi.

“Vẫn là...... Kém một chút.”

Dạ Vương đối với sinh tử của Thanh Hà cũng không quá quan tâm, hắn tối lo lắng nhất chính là bản đồ.

Tối trụ cột của đạo gia chính là pháp thuật ngũ hành, cũng chính là kim mộc thủy hỏa thổ. Lôi điện không thuộc một trong Ngũ Hành thuộc tính, bởi vậy độ khó tu luyện tương đối cao. Thế nhưng một khi thành công, hiệu quả tuyệt không kém hơn Ngũ Hành pháp thuật phổ thông. Thậm chí, còn vượt qua.

“Có điểm...... Phiền toái rồi.”

Dạ Vương kéo tay Thanh Hà, lặp lại một câu:“Theo sát ta.”

Thanh Hà vội vàng không ngừng gật đầu.

Lấy loại tính cách của Dạ Vương mà nói ra “Có chút phiền toái”, tình thế chỉ sợ thật sự sẽ phát triển đến trình độ tương đối đáng sợ.

Đây mới chỉ là bắt đầu.

Trong phim kinh dị cuối cùng muốn trốn khỏi an bài tử vong của kịch bản tuyệt đối không dễ dàng. Một khi tình thế tiếp tục phát triển, Dạ Vương không có khả năng vẫn tiếp tục không tiếc hết thảy bảo hộ Thanh Hà, nàng không có giá trị như vậy. Mà Dạ Vương cũng sẽ không chủ động trốn thoát, bởi vì hắn muốn bản đồ.

“‘Nàng’ không thể rời đi nơi này...... Chung quy còn có Ngũ Hành đại trận tồn tại. Không đem một mắt trận nào đó phá hư liền căn bản không có khả năng trở về dương gian.” Nói tới đây, Dạ Vương bỗng nhiên đề cao âm lượng, nói: “Được rồi! Ta và ngươi làm một cuộc giao dịch. Ta vì ngươi phá đi một chỗ trong mắt trận, sau đó...... ngươi phải cho ta càng nhiều bản đồ hơn nữa. Tất nhiên điều kiện hiện tại là ngươi phải đưa bản đồ trong tay ngươi cho ta!”

Về phần để lệ quỷ bậc này rời khỏi Mân sơn đến dương gian có thể nhấc lên tinh phong huyết vũ đáng sợ như thế nào, hắn căn bản không thèm để ý. Mục đích của hắn chỉ có một, chính là bản đồ.

“Cuộc giao dịch này...... như thế nào?”

Nếu không phải bởi vì hiện nay đại trận không toàn vẹn, lại thêm hắn vì muốn tiến sâu vào âm phủ mà bảo toàn thực lực, hắn tuyệt đối sẽ không đưa ra quyết định giao dịch này. Hơn nữa người Hạ Hầu gia tùy thời sẽ tràn vào đây, hắn tuyệt đối không muốn lãng phí thời gian ở trong này.

Thế nhưng......

Không có bất cứ câu đáp trả.

“Thương lượng thất bại rồi sao?”

Thanh Hà lại biết, nữ quỷ hồng y không đem chính mình giết chết dựa theo nguyên kịch bản, tuyệt đối sẽ không bỏ qua! Cho nên trước đó sẽ không thỏa hiệp! Cái này gọi là quán tính kịch tình!

Điểm này Nguyên Huyết Tầm từng chính miệng cường điệu qua nhiều lần. Nàng đối với nó tin tưởng không hề nghi ngờ.

Muốn vượt qua một quan này...... Rất khó!

Dạ Vương vừa di chuyển cước bộ chậm rãi đi lại, vừa tiếp tục thông qua cửu lôi bí thuật đo lường tính toán nhân quả, xem xét Thiên Cơ, ngoài miệng vẫn như trước đang nói:“Không suy xét một chút sao? Cho dù ngươi giết chết ta cũng không có chỗ để dùng, mắt trận của Ngũ Hành đại trận chỉ có ta mới có thể phá hư. Nội tình Hạ Hầu gia, muốn đối phó với một lệ quỷ như ngươi, không khó.”

Nhưng mà nguyên nhân khiến Dạ Vương nôn nóng như thế không vỏn vẹn chỉ là như vậy.

Quan trọng nhất là lúc trước, chữ Huyến Âm viết xuống lòng bàn tay hắn cùng với...... Cô Hoạch điểu.

“Ngươi quyết định......”

Dạ Vương còn chưa nói ra chữ “Sao” liền đột nhiên quay đầu, bàn tay hung hăng nắm chặt nhìn bóng đêm phía sau, hư không sụp đổ xuất hiện một cái động!

Thời khắc cái động tối đen kia xuất hiện, mặt nạ đen của Dạ Vương trong chớp mắt thế nhưng biến thành mãnh thú dữ tợn, rít gào!

Từng cỗ hắc vụ từ bốn phương tám hướng hội tụ, vây quanh hắc động.

“Đã cho ngươi cơ hội. Thật sự...... Không tưởng được trước khi tiến vào âm phủ phải sử dụng một chiêu này. Dùng ở trên người ngươi quá lãng phí.”

Dạ Vương lãnh khốc thao túng hắc ám chung quanh, tiếp đó vươn tay ra.

“Đưa ta bản đồ, bằng không, ta cũng có thể tự mình cướp đoạt.”

Thanh Hà nhìn mà trợn mắt há hốc mồm, thực lực Dạ Vương cường đại tựa hồ viễn siêu tưởng tượng của nàng!

Đây chính là sự cường đại của nhân vật chính.

“Ta đếm tới ba. Không đưa ta bản đồ, ta sẽ tự đoạt. Điều này đối với ta đích xác có điểm ảnh hưởng, thế nhưng vì bản đồ, cái giá này, đáng.”

Nhưng mà nếu có người nhìn được biểu tình của Dạ Vương đằng sau mặt nạ sẽ biết, tình huống thực tế của hắn ngược lại không hề nhẹ nhàng bâng quơ như lời nói của hắn. Chẳng qua trước mặt địch nhân, tự nhiên không thể rụt rè.

Hắc động...... Thợ săn Ác Ma!

Chính là năng lực của phụ thân!

Nay bắt nguồn từ năng lực của Hạ Hầu Dạ Vương, rốt cuộc thức tỉnh!

Lúc trước, nguyên nhân vì năng lực này, thiên nhiên đối với âm phủ hắc ám sinh ra ảnh hưởng mới có thể khiến trong [ Ác Ma tiêu bản ] sinh ra lực hấp dẫn với huyệt động Địa Ngục, khiến linh hồn Ác Ma cùng Diệp Tưởng dung hợp. Thế nhưng...... Ác Ma lựa chọn cũng không phải Diệp Tưởng, mà là Hạ Hầu Dạ Vương.

Nhưng là...... người trước mặt này không phải Diệp Tưởng, mà là Dạ Vương!

Lúc trước...... Diệp Tưởng chính là bị Dạ Vương hoàn toàn dung hợp, thậm chí mượn hài âm Diệp cùng Dạ mà tạo nên cái tên “Dạ Vương”!

Trên thực tế, Dạ Vương giờ phút này chỉ có thể tạm thời trói buộc hành động của lệ quỷ kia, căn bản không có cách nào thoải mái giống như lời hắn nói.

Mà vào lúc này, Thanh Hà bỗng nhiên nhìn thấy ở trong bóng tối kia, có một cánh tay dài đến hơn ba mét đem cổ nàng bóp chặt, sau đó kéo nàng hướng về phía hắc động đang sụp đổ kia! [ chưa xong còn tiếp ]
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.