Khô lâu trong Huyết Hải dựa vào một luồng liên hệ thần hồn, trong chớp mắt sống lại.
Ta là......
Hạ Hầu Dạ Vương, hay là --
Diệp Tưởng?
Diệp Tưởng, đối với hắn mà nói là một cái tên vô cùng quen thuộc. Diệp Tưởng là bản thân hắn, nhưng đối với khô lâu hiện tại, linh hồn đang phai mờ dần.
Sự tình là Diệp Tưởng giống như đã là chuyện của một thế kỷ trước.
Bởi vậy, cho dù ý thức được bản thân mình chính là Diệp Tưởng, nhưng lại không có bao nhiêu cảm giác. Thế nhưng, so với thân phận Diệp Tưởng, âm thanh cầu cứu vừa rồi lại hoàn toàn chấn nhiếp linh hồn hắn.
Cho dù quên đi tất cả, thậm chí đối với cái tên Diệp Tưởng không còn bao nhiêu ấn tượng, nhưng đối với tiếng cầu cứu kia hắn lại chặt chẽ ghi khắc.
Tịch Kính!
Cái tên này giống như có một đại ma lực, hoàn toàn khắc sâu vào trong lòng hắn.
Tịch Kính, còn có...... Vũ Sóc......
Bảo vệ mẹ con hai người chính là chấp niệm duy nhất của Diệp Tưởng.
Mà hiện tại Thanh Hà [ Tịch Kính ] vẫn còn chưa thoát khỏi nguy hiểm!
Cứu nàng...... Cứu nàng...... phải cứu nàng!
Trong đầu Dạ Vương, giọng nói này cứ quanh quẩn, sau đó hắn thỉnh thoảng lại nhìn về phía Thanh Hà.
Thiếu nữ này đáng giá để bồi dưỡng một chút. Có lẽ có thể trợ giúp kế hoạch của hắn. Vỏn vẹn... chỉ là như thế mà thôi.
Diệp Tưởng có thể gây nên ảnh hưởng đối với Dạ Vương trình độ lớn nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rap-chieu-phim-dia-nguc/2278609/quyen-14-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.