Bên trong nhà hàng thôn Kim Duyệt, các học sinh vây quanh cùng 1 chỗ gói vằn thắn, tại bàn của Diệp Tưởng, người gói tốt nhất chính là Vũ Sóc, ngoài ý muốn là Lý Mẫn Hà cũng ngồi cách đó không xa, nàng là người mù, mới hồi phục thị lực không lâu, tự nhiên không có khả năng gói vằn thắn. Lúc này ai nấy đều rất chuyên chú gói vằn thắn, làm diễn viên, vô luận tâm lý có ra sao cũng phải diễn cho thật tốt, bằng không NG vài lần mà nói, không có ai gánh nổi.
Bất quá trong quá trình gói vằn thắn, vẫn có vài lần NG. Dù sao các diễn viên hạng 2,3 biết bản thân sắp tới tử kỳ thì ai còn có tâm trạng mà ngồi gói vằn thắn! Tự nhiên NG liên tục. Mà mọi người thấy chỉ vì mấy cái vằn thắn cỏn con mà bị trừ vé chuộc cái chết, tâm tình lại càng thêm hoảng loạn. Nhìn những người này, Diệp Tưởng nhớ lại ngày vẫn là người mới, nếu không phải có giày cao gót của Hầu Thiên Bạch, rồi hy sinh nó để trở thành quỷ sai thì hắn không có khả năng sống tới ngày hôm nay. Bọn hắn có không ít người chỉ có thể thuê vật nguyền rủa, miễn cưỡng sinh tồn, dưới loại trạng thái ác liệt này, không ít người tối đa kiên trì được 4,5 bộ phim rồi chết. Đây quả là kết cục cực bi thảm.
Mà lần này, người chết sớm nhất cư nhiên không phải diễn viên hạng 2. Diệp Tưởng lúc này đem ánh mắt nhìn về phía Trương Kiệt ngồi ở bàn phía trên. Đúng vậy, Trương Kiệt ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rap-chieu-phim-dia-nguc/2277934/quyen-10-chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.