Trên đảo Trường Nguyệt, không khí rất tươi mát, hơn nữa đi tới nơi nào cũng nhìn thấy 1 mảnh xanh tươi. Nông nghiệp chấn hưng nền kinh tế trên dảo, kéo theo đó là ngành du lịch phát triển, bởi vậy cảnh quan trên đảo được bảo hộ khá chu đáo.
Hành chính trên đảo thuộc vào cấp huyện, do nhiều trấn, hương tạo thành. Bất quá hoàn toàn khác với khu vực nông thôn lạc hậu, mà đi tới nơi nào cũng có thể nhìn thấy từng hàng nhà lầu. Người dân trên đảo cũng không hề keo kiệt, người nào người nấy mặt mũi hồng hào, quần áo sạch sẽ. Điều này cũng đúng thôi, chung quy họ làm giàu nhờ chính sức lao động của mình, cam quýt trên đảo Trường Nguyệt thậm chí kéo thành phố Đông Giang trở thành địa điểm du lịch, điều này đã đủ làm họ tự hào.
Hướng dẫn viên du lịch là 1 nữ tử khoảng hơn 30 tuổi, thoạt nhìn là dân bản xứ, nàng dẫn theo những học sinh Quảng Nguyệt trung học cưỡi trên 1 chiếc xe bus nhỏ dạo quanh đảo Trường Nguyệt. Hòn đảo có diện tích không nhỏ, nếu đi bộ sẽ tiêu hao thể lực khá nghiêm trọng.
Vị hướng dẫn viên này họ Tôn, dùng loa nói: “Xin chào mọi người, địa phương chúng ta muốn tới là Tinh Mộc viên, nơi đó bảo lưu không ít công trình kiến trúc thời Đường Tống, cũng là nơi thu hút khách du lịch nhất trên đảo Trường Nguyệt......”
Hướng dẫn du lịch bắt đầu nói về lịch sử đảo Trường Nguyệt, trong đó tự nhiên nêm không ít mắm muối, miêu tả quả thực rất sinh động. Bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rap-chieu-phim-dia-nguc/2277932/quyen-10-chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.