Chương trước
Chương sau
Loại cảm giác này, không biết đã qua bao lâu rồi hắn mới cảm nhận lại?

Diệp Tưởng cảm giác giống như hắn vừa trở về thuở ban sơ trong [xe buýt khủng bố] vậy, cảm giác bất lực, không thể chống cự, chỉ có thể lựa chọn chạy trốn mà thôi, cuối cùng bởi vì vé chuộc cái chết không đủ nên không thể rời khỏi cái xe bus đó!

Hiện tại hoàn cảnh của Diệp Tưởng cũng chính là như vậy!

Thân là Thợ săn Ác Ma cũng được coi là cường giả số 1 số 2 trong những diễn viên hạng A, nay lại trở thành diễn viên bình thường, tay trói gà không chặt!

Hắn cuối cùng cũng minh bạch vì sao lần này cần đến bốn ảnh đế xuất hiện trong bộ phim kinh dị này [ trên thực tế, có cả những diễn viên che dấu thân phận ảnh đế], đội hình như thế, đã đủ để hình dung độ khủng bố đến nhường nào, chưa tính đến những diễn viên hạng A mới lên, cho dù là những người nổi bật, tất cả cũng chỉ như pháo hôi!

Lúc này, không còn một chút nhiệt huyết, không còn nửa điểm muốn chiến đấu. Sợ hãi chính là cảm nhận duy nhất trong lòng Thợ săn Ác Ma, cả người hắn đều kịch liệt run rẩy, không thể đình chỉ.

Không thể đi ra...... Tuyệt đối...... Tuyệt đối không thể đi ra......

Tiếng bước chân, bước vào WC.

Hắn cũng giống với người ở gian phòng bên cạnh, giờ phút này mà nói, chính là vô cùng sợ hãi. Nhưng Diệp Tưởng không có khả năng đi cứu hắn, cho dù có được bao nhiêu vé chuộc cái chết cũng không đi!

Hắc động, xiềng xích huyết tinh, Dạ Huyết, Ác Ma chi trảo, thậm chí là vận dụng đầu cương thi vương.... Hắn suy xét cho dù có dùng đến con bài chưa lật mà hắn sở hữu, chắc chắn cũng không có nửa phần thắng!

Giờ khắc này, Diệp Tưởng rốt cuộc hiểu được một việc.

Trong bộ phim kinh dị này, từ cấp Ảnh đế trở xuống...... Toàn bộ đều là pháo hôi!

Bao gồm cả hắn. Cũng không ngoại lệ!

Diệp Tưởng cơ hồ ngừng hô hấp. Dồn hết khả năng đè nén run rẩy, co 2 chân lên, để không ai có thể trông thấy khi nhìn xuống khe cửa. Lúc này hắn cố gắng loại bỏ tất cả tạp niệm.

Không thể bị phát hiện...... Bị phát hiện mà nói...... Nhất định phải chết!

Không thể bị phát hiện...... Tuyệt đối không thể bị phát hiện!

Không biết thời gian trôi qua bao lâu, tiếng bước chân, bắt đầu di động hướng tới phía bọn hắn!

Người ở cách vách với hắn, chắc cũng như thế, đem hô hấp nén xuống thấp nhất, nhất định không được gây ra một thanh âm nào.

Tiếng bước chân. Chậm rãi thong thả. Nhưng lại giống như nghiến nát trái tim người ta.

Truyện được đăng tại TruyenCv [.] com

Diệp Tưởng gắt gao nắm chặt tay, cắn chặt răng, cả khuôn mặt không thể che giấu nỗi sợ hãi đã đạt đến cực đại. Cho dù là tộc chủ mộ trung Cửu Luân, hắn cũng chưa từng có loại cảm giác sợ hãi này!

Theo thời gian trôi qua, không biết qua bao lâu, bỗng nhiên gian phòng cách vách có tiếng gõ cửa.

Hắn dựng đứng tóc gáy!

Tiếng đập cửa vẫn liên tục phát ra.

Diệp Tưởng đem thân thể cuộn lại trong bóng tối, không ngừng cầu nguyện...... đừng để ai phát hiện...... Không cần chú ý......

Nhưng vào lúc này. Bỗng ngoài cửa truyền đến một thanh âm.

“Đáng giận. Kim Thư Đông có phải ở trong này không? Có muốn ta nhẩy lên coi không?”

Đây là thanh âm của Chu Đào!

Là sao thế này?

Đây là làm sao?

Sau đó hắn liền nhìn thấy Chu Đào nhẩy lên khoảng cách giữa trần nhà và cửa phòng wc, thò đầu vào nhìn thấy Diệp Tưởng, lập tức hô:“Ở đây! đừng tìm nữa, hắn ở đây!”

Hắn nhảy xuống, hung hăng đá một cước, đem cách cửa đá văng ra!

Bên ngoài dương quang chiếu rọi. Rõ ràng...... Là cảnh tượng ban ngày!

Lại...... Biến thành ban ngày rồi?

Vừa rồi hết thảy thật sự giống như ảo giác!

Lúc hắn tiến vào mộng cảnh trong phòng học, rồi khi xuất hiện thi thể...... dấu vết duy nhất lưu lại, chính là huyết thủ ấn trên bảng đen.

Rất nhanh, Vân Tùng Quân cùng vài người nữa chạy vào, trong đó cũng có cả Hùng Lâm thuộc lớp 5.

Dựa theo kịch bản, từng diễn viên nhẩy tới đánh Kim Thư Đông, quy định chỉ có thể đánh mấy quyền, đá mấy đá, tuyệt đối không thể vượt qua hạn ngạch. Mà Kim Thư Đông từ đầu tới cuối đều không phản ứng lại, cho nên Diệp Tưởng đành im lặng chịu đựng!

Bất quá, Chu Đào lúc này không có tâm tình muốn đánh Kim Thư Đông. Hôm nay chính là ngày mà bạch y nữ đề cập đến, bọn họ chỉ là những diễn viên hạng 2,3, nếu không ở cùng diễn viên hạng A nào khẳng định sẽ rất nguy hiểm, dựa theo tính cách nhân vật và nội dung kịch bản bọn hắn liền chạy đến đây! Đi tìm Diệp tưởng, mau chóng hội hợp, đây mới là đạo lý! Với việc bọn họ chỉ có trên tay vài vật nguyền rủa, đừng nói ký sinh loại, cho dù là loại đặc thù cũng không có đến vài món, nói cho cùng những vật nguyền rủa cường lực, đa số đều bị những diễn viên hạng A chia nhau.

Lúc này Diệp Tưởng vẫn còn đắm chìm trong sợ hãi, cho nên bị bọn Chu Đào đánh cũng không để ý. Trong lòng hắn vốn vẫn có vài phần tự đắc, nhưng bây giờ đã bị phá hủy không còn sót lại chút gì! Nói đến cùng, hắn, vẫn là quá yếu, quá yếu!

Nếu trong bộ phim kinh dị này cần nhiều ảnh đế cùng diễn viên hạng A như vậy, tất cả đại biểu cho, chỉ với một hai ảnh đế, căn bản không làm nên chuyện gì!

Ảnh đế!

Diệp Tưởng rõ ràng, cho dù hắn được đánh giá cao trong những diễn viên hạng A. Cho dù những diễn viên hạng A khác, cũng đồng dạng không thể khinh thường. Thì vẫn chỉ có Ảnh đế, trở thành ảnh đế, mới là hạn độ bảo đảm sinh tồn thấp nhất!

“Tìm thấy hắn rồi!”

“Thật đúng rất giỏi trốn!”

Chu Đào chạy lên, nắm áo hắn, cả giận nói:“Nói! đôi mắt kia, ngươi làm như thế nào vẽ ra?”

Truyện được copy tại TruyenCv[.]com

Hắn nói là lời kịch, nhưng bản thân diễn viên cũng không biết vì sao hắn vẽ ra được đôi mắt kia.

“Ta...... Ta đã nói rồi......”

“Ngươi nói toàn lời vô nghĩa!”

“Các ngươi đang làm cái gì vậy?”

Bỗng nhiên, một thanh âm ở sau lưng truyền đến. Nhóm người Chu Đào lập tức quay đầu lại!

Cửa WC, rõ ràng có một nam nhân!

Một người tuấn mỹ vô song, có khí độ ung dung được trời sinh! Giờ phút này hắn nhẹ nhàng một câu, lại khiến trong đầu mọi người cảm thấy như tiếng sấm nổ vang!

“Tôn...... Tôn Di Tinh......”

Hầu Tước!

Hầu Tước Heine, người của rạp chiếu phim thứ 20, là cấp bậc ảnh đế có thể đếm trên đầu ngón tay! Tuy rằng diễn viên hạng 2,3 không biết khái niệm ảnh đế này. Thế nhưng thân phận Hầu Tước chính là bức tường thành khổng lồ!

“Không...... Không có gì......” Chu Đào dù sao cũng chỉ là diễn viên hạng 2. Trước mặt Hầu Tước tất nhiên không dám ho he, huống chi hắn đến nay vẫn còn tưởng rằng mình là người của Khu Ma trận doanh. Về phần Vân Tùng Quân tuy là người của Đọa Tinh, thế nhưng hắn làm sao có can đảm phản kháng Hầu Tước! Ngược lại Hùng Lâm, hắn không phải diễn viên, đối với Hầu Tước tất nhiên cũng không có bao nhiêu kính sợ, đối phương cũng chỉ là lớp trưởng lớp 6 năm nhất mà thôi, mà hắn là người của lớp 5. Làm sao có thể quản được hắn.

“Các ngươi ở đây là để khi dễ Kim Thư Đông sao? Muốn ta đi tìm chủ nhiệm lớp báo cáo?”

“Tôn Di Tinh, ngươi không cần quản!” Hùng Lâm hiển nhiên cũng muốn để cho đối phương ba phần mặt mũi:“Chúng ta có chuyện muốn hỏi thăm một chút!”

“Ta không thấy cũng không tính. Nhưng ta đã nhìn thấy, tất nhiên không thể mặc kệ. Hắn là người của lớp 6, Hùng Lâm, ngươi nhúng tay vào là muốn làm cái gì?”

“Tôn Di Tinh!” Hùng Lâm hiển nhiên phát nộ,“Ngươi thật muốn vì hắn gây hấn với ta?”

“Ta đã nói, việc ta nhìn thấy, thì không thể không quản.”

“Hùng Lâm...... từ từ, cứ coi như mọi chuyện xong hết rồi.” Chu Đào khuyên. Chung quy hắn cũng chỉ muốn hội họp với những diễn viên hạng A, quan hệ giữa hắn với Kim Thư Đông hiện đang bất đồng. Mà quan hệ của hắn cùng lớp trưởng Tôn Di Tinh vốn không tệ, đương nhiên không cần làm cương. Chỉ cần quan hệ vẫn tốt, thì dù không muốn, Hầu Tước tại thời khắc mấu chốt cũng phải cứu hắn.

Tôn Di Tinh cùng Chu Đào đều nói như thế, Hùng Lâm tất nhiên cũng phải cấp mặt mũi cho bọn hắn, lập tức trừng mắt nhìn Diệp Tưởng, sau đó mới chịu ly khai.

“Đi thôi.” Hầu Tước đi tới, vươn tay nâng Diệp Tưởng dậy.

“Cám ơn ngươi, lớp trưởng.”

“Ngươi không cần gây thêm phiền toái cho ta. Mới khai giảng đến giờ ngươi với mọi người trong lớp đã biến thành quan hệ như thế này, thật khiến ta không biết xử lý như thế nào?”

Lớp trưởng khẳng định là có quan hệ với mọi người trong lớp rất tốt, nếu nói Kim Thư Đông đắc tội với mọi người, lớp trưởng cũng không có khả năng bảo hộ cho hắn, mà gây bất đồng với mọi người, trong một tập thể, ý kiến được đa số thông qua so với thiểu số đó chính là đạo lý, đúng hay sai không trọng yếu. Mọi người chỉ có thể gió chiều nào theo chiều đó. Bằng không mà nói, Tôn Di Tinh muốn xử lý việc này, sớm đã xong rồi, cần gì kéo đến hiện tại? Cái gọi là trường học này, kỳ thật cũng chính là một xã hội mini.

Diệp Tưởng đem hết thảy tình tiết vừa rồi nói cho Hầu Tước biết. Sự việc lúc nãy hắn cho rằng Hầu Tước tất yếu phải biết. Tình hình hiện tại, không phải mình hắn có thể giải quyết.

Thời điểm đi ra khỏi wc nam, Hầu Tước hướng hai người đứng phía dưới lầu, là Sa La gửi đi nội dung Diệp Tưởng vừa mới báo cáo.

Sa La tiêu hóa được cái tin tức này, trí não bắt đầu hoạt động cực nhanh.

“Không có khả năng...... Hẳn không có khả năng là phim kinh dị cuối cùng...... Bất quá, ngay cả như vậy, khó khăn cũng khó mà tưởng tượng nổi.”

Sa La rất rõ ràng, độ khó của bộ phim kinh dị này tuy cũng được gọi là phim kinh dị khó giải, nhưng kỳ thật, chân chính vẫn không hơn khó giải là bao. Bởi vì, còn có thể dựa vào vật nguyền rủa ký sinh loại, đạt được một đường sinh cơ. Với cấp Ảnh đế mà nói, vẫn có trình độ nhất định đạt được tỷ lệ sinh tồn. Đương nhiên, liên tục diễn nhiều bộ phim kinh dị thì đến ảnh đế cũng không chống đỡ nổi.

Nhưng, trên khó khăn nhất, vẫn còn khó khăn hơn. Đó mới chân chính là phim kinh dị khó giải cuối cùng! Trong phim kinh dị đó...... 99% vật nguyền rủa, một khi mang theo, lập tức sẽ khiến nguyền rủa sống lại! Chỉ có vật nguyền rủa nguyên tính khó giải, cùng với thể chất đặc thù, mới có thể sử dụng trong loại phim kinh dị ấy!

Vật nguyền rủa nguyên tính khó giải, tổng cộng mới có được bao nhiêu? Ở thời đại này chỉ có ác linh di động trong [ ác linh có điện ], hai tấm da dê trong [ quỷ tế ] là đã bị diễn viên thu lấy! Về phần vật nguyền rủa Cửu Đại Ác Ma trong [ Ni Đặc Lai Nhĩ gia tộc ] tương đối đặc biệt, không biết có thể đưa vào danh sách vật nguyền rủa nguyên tính khó giải hay không nữa, vẫn còn đang tranh luận, bất quá Sa La có khuynh hướng cho rằng nó không thuộc về vật nguyền rủa nguyên tính khó giải. Đương nhiên, còn một cái nữa, chính là ác mộng nguyền rủa của Hầu Tước, bất quá nó đã dần dần không thể khống chế, phỏng chừng cho dù về sau, Hầu Tước phải cộng thêm với Ôn Vũ Phàm mới có thể khống chế, cũng khó đoán ra thuộc tính.

Nói ngắn gọn, bộ phim kinh dị này, đã không thuộc về trình độ có thể phân loại. Bằng không mà nói, dù không phải diễn viên hay bất cứ ai! Hoặc cấp bậc như Tây Môn Khả Lệ, Nam Cung Tiểu Tăng, Diệp Tinh Vẫn chết cũng là điều không thể nghi ngờ! không thể trì hoãn!

“Nhân vật chính” Diệp Tưởng đến giờ phút này vẫn chưa có đột phá nào, không có khả năng sẽ an toàn đến cuối cùng![ chưa xong còn tiếp......]
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.