Mày làm cái trò gì vậy? Có bị điên không? - Hòa trân trối nhìn tôi.
- Cầm bao nhiêu ngày?
- Anh cho em khoảng một tháng! - Tôi trả lời anh chủ tiệm cầm đồ, giọng quả quyết, không bận tâm mấy đến câu hỏi của Hòa.
- Này!!! - Hòa kéo tôi lôi xềnh xệch ra ngoài.
- Tao không thể hiểu nổi mày đang suy nghĩ cái gì? Nhưng mày nên dừng tất cả mọi việc lại! - Nó như gào vào tai tôi.
- Lát nhờ mày chở tao ra sân bay thôi! - Tôi cố giằng tay nó ra.
- Mày nghĩ thế là tốt??? Nhưng giờ mày tính làm gì khi vào đó? Tại sao không đợi Chi báo tình hình đã? Sao cứ phải sồn sồn lên như vậy? Hả?
- Đã 3 ngày rồi, mày muốn tao đợi đến bao giờ?
- Như nào đây em ơi? Nhanh anh còn đi ăn cơm! - Anh cầm đồ gọi với ra.
- Đây anh! - Tôi vừa đáp vừa giằng mạnh tay Hòa.
- Mẹ cái thằng hâm dở này! Để tao điện cho thằng Sơn!
- Nó vừa cố níu tôi lại, vừa rờ tay vô tui quần rút điện thoại.
- Không phải điện đóm gì! Giờ tao muốn giải quyết một mình! - Tôi đưa tay ngăn nó lại.
- Tao không muốn phiền hà đến nó, cả mày với thằng Lâm nữa!
- Sao rồi em ơi?
- Anh cứ viết giấy đi, khổ! - Tôi sốt sắng giục, rồi quay sang Hòa.
- Mày với thằng Lâm nghỉ thêm buổi nào nữa là khỏi thi. Thằng Sơn nó đã bỏ tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ranh-gioi/3104566/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.