Mọi người đi hát hò về khá muộn, mà cũng lả lướt hết cả. Hai cặp Hòa - Hồng, Lâm - Thủy và mấy đôi khác chắc đi đánh quả lẻ rồi nên không thấy mò về. Sơn thấy về một mình, vừa vào phòng cái thì nằm vật ra không biết trời đất gì nữa, chắc Hằng cũng về cùng với Yến và Thủy rồi.
Đỡ nó nằm lại ngay ngắn, tôi cũng ngồi bó gối một góc, chẳng biết nhìn nó hay nhìn bâng quơ. Hẳn lúc này cũng muốn say để làm một giấc quên đời quá.
Chốc chốc vẫn lại mó máy cái điện thoại, đọc lại những tin nhắn của nàng. Xem lại nhật ký cuộc gọi, xem lại số giây, số phút đã goi, mường tượng lại giọng nói... rồi lại quay qua... chơi rắn săn mồi, ra cửa sổ hút thuốc.... rồi lại quay lại giường ngồi bó gối nhìn bâng quơ...
Một đêm trằn trọc những suy nghĩ ngổn ngang nặng nề trôi qua như vậy....
Chẳng biết lấy gì định nghĩa cho cái tâm trạng của tôi lúc này nữa???
***
Sáng hôm sau tôi dậy sớm, mà thực ra cũng có ngủ tí quái nào đâu mà dậy? Làm vệ sinh cá nhân xong quay lại giường lay thằng Sơn.
- Này!!!
- Gì... đại ca? - Nó mắt nhắm mắt mở, uể oải hỏi câu lấy lệ. Rồi vớ cái gối úp lên đầu
- Hôm nay về Phúc Yên không??
- Về... đâu?
- Nhà chứ đâu?
- Ớ, em ngủ đã...
- Tao có bảo về ngay đâu, nhưng về chứ gì???
- Vâng!
- Thế thì đầu giờ chiều nhé, tao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ranh-gioi/3104563/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.