Hắn là hồ yêu sống hơn một ngàn năm nhưng có đến bảy trăm trăm bị giam cầm ở quê mẹ. Tại sao bị giam cầm ư? Chắc là do ăn ở. Hắn là một hồ yêu mang sắc vóc tiên thiên nhưng đầu óc tràn ngập nghệ thuật tình dục... Nghệ thuật tình dục chứ không phải ba cái thứ tình một đêm gì đấy đâu. Kẻ sáng tạo nghệ thuật gọi là nghệ sĩ. Nghệ sĩ là những kẻ mà ta, một con yêu hồ ngàn năm tuổi, sẵn sàng nghiêng mình trước tài năng của chúng. Thi, ca, nhạc, họa, kịch, và vô vàn các loại hình nghệ thuật khác, tất cả đều diễn tả một cách sáng tạo cuộc sống!
Nhưng hắn thì khác.“Nghệ thuật ân ái" còn có những người thầm lặng hoặc công khai hâm mộ, nhưng thật tiếc là cũng chả có ai nghiên cứu sâu, vì thế hắn liền gánh vác trọng trách này, vừa làm nghệ sĩ lại vừa là một kẻ nâng tầm nó trở thành một lĩnh vực nghiên cứu, một tình dục gia. Hắn là kẻ không ngần ngại chọc chính phá tà. Khi hắn bị thiên binh thiên tướng bao vậy liền vứt bỏ tiết tháo chạy trốn bỏ mặc chiến thư không ngó ngàng tới.
Hắn dùng một lý do du côn, vừa già vừa yếu cần nhận được sự yêu thương đi ăn bám. Hắn vô dụng mà háo sắc, có người khinh rẻ hắn có người muốn giết hắn nhưng có người lại muốn đè hắn.