" Sao thế? Anh ta chán ngắt lắm sao?." Lập Như Ý hỏi.
" Đúng vậy, anh ra rất cục súc." Cô đáp.
Lập Như Ý cũng hiểu tính cô. Ngoài những hồn ma lang thang như Như Ý, con người thì Lý Tiểu Lộ không tiếp xúc đến nhiều.
" Em đó, vẫn nên cẩn trọng. Anh ta phát hiện lại khổ." Lập Như Ý bảo.
Vì cả hai như bạn tốt của nhau nên là chuyện của cô Lập Như Ý cũng biết rõ.
Thật ra ở thành phố này, những hồn ma, những thứ kì dị đều biết đến Lý Tiểu Lộ. Vì cô là người duy nhất có thể nhìn thấy bọn họ.
Bọn họ rất cô đơn, nhưng giữa chốn đông người, cô gái nhỏ này còn cô đơn họ, lạnh lẽo hơn họ.
Đưa đồng hồ đeo tay lên xem, nhận ra cũng sắp đến giờ vào học. Cô ăn vội bánh mì rồi chào tạm biệt Lập Như Ý.
" Em đi đây học cái, chiều em về nói cho chị nghe cái này." Nói xong, cô đứng dậy vội chạy đi.
Đợi Lý Tiểu Lộ đi khuất, Lập Như Ý phớt tay một cái, Đường Nguyên Bát đang ẩn mình liền hiện nguyên hình.
" Anh đi theo con bé làm gì?." Lập Như Ý nhìn ra Đường Nguyên Bát ẩn thân.
Anh ta...rõ không đứng lâu dưới ban ngày khi hiện rõ mình ra.
Đường Nguyên Bát nhanh chóng biến mất, né tránh Lập Như Ý.
" Này..." Lập Như Ý muốn chặn lại cũng không kịp, cô tức giận đến dặm chân mạnh, làm gió lớn thổi đến.
Lý Tiểu Lộ đang chạy đến trường, thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ranh-gioi-am-duong/2925775/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.