Đây là giấc ngủ sâu nhất của Tư Dã kể từ khi khi đến Tân Cương.
Ngủ đến buổi sáng tỉnh lại, nhìn vào những chiếc chăn đã được gấp và cất đi, anh nghĩ những gì xảy ra đêm qua chỉ là một giấc mơ.
Anh bàng hoàng đưa tay ra, chạm vào nơi lẽ ra phải đặt tấm đệm.
Đó là nhiệt độ của giường đá, không có nhiệt độ cơ thể.
Vì vậy, thực sự chỉ là một giấc mơ sao?
Anh mím đôi môi hơi nứt nẻ, dùng đầu ngón tay xoa nhẹ lên môi dưới.
Cao nguyên Pamir rất khô, không uống nước trong một thời gian dài thì môi sẽ chẳng còn mềm mại.
Môi của Cận Trọng Sơn không mềm mại như anh.
Tối qua... Không phải giấc mơ, bởi vì xúc giác còn lại trên môi không lừa dối.
Anh thật sự đã hôn Cận Trọng Sơn, mà Cận Trọng Sơn cũng đáp lại nụ hôn của anh.
- Ba ——ba——
Tư Dã vỗ trán, từ từ che mắt lại.
Làm sao một chén Whusu cũng có thể khiến anh lên đỉnh tới mức này, ngốc nghếch báo cáo hết mọi chuyện ra.
Anh căn bản chưa có chuẩn bị tốt, tóm được người ta là không ngừng cái mồm được, khác gì cái tên đểu cáng trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi không chứ?
Chẳng trách Cận Trọng Sơn cảm thấy anh hời hợt.
Bản thân anh là người hời hợt.
Lúc này, cánh cửa bị đẩy ra, ánh nắng cùng bóng người cao lớn tràn vào.
Tư Dã kinh hãi, theo bản năng muốn nằm trở lại giả vờ ngủ, nhưng không kịp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rang-sang-chieu-hom/2520018/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.