“Anh ta là cháu của Vua ma cà rồng đó.” Trương Tình cảm nhận được ánh mắt của Lục Tích, hạ giọng nói: “Anh ta để ý tới cậu từ lâu ròi, e là không dễ từ bỏ đâu.”
Những ngón tay tôi khẽ nắm chặt dưới tấm khăn trải bàn.
Lục Tích là đàn anh của tôi trong học viện ma cà rồng, anh ta là một người có địa vị cao và đã có không biết bao nhiêu bạn gái.
Tôi luôn cố gắng tránh những người như vậy chứ đừng nói là thích anh ta.
Vốn dĩ tưởng rằng anh ta sẽ không bao giờ để ý một người như tôi.
Bây giờ xem ra lúc đó hẳn là chỉ vì tôi chưa đủ tuổi.
“Nguyệt Nguyệt” Lục Tích cầm ly rượu đứng lên “Chúc mừng em thành người lớn.”
Tôi nhanh chóng đứng dậy, lịch sự nói: “Cảm ơn”.
Dưới áp lực ánh mắt của anh ta, tôi uống cạn rượu trong chén.
Hzzz.
Làm người lớn thật mệt mỏi.
Còn bị ép uống rượu nữa chớ.
Rượu khó uống muốn chết.
Chẳng bao lâu sau tôi đã cảm thấy chóng mặt, tranh thủ lúc mọi người không chú ý liền chạ vội ra ngoài.
Vào phòng tắm, tôi nhúng một chút nước lạnh lên mặt cho tỉnh táo một chút.
Tôi dựa vào tường, lấy điện thoại di động từ trong túi ra, gửi tin nhắn cho Trương Tình: “Tình Tình, bây giờ tớ cảm thấy có chút không thoải mái, tớ về trước đây, các cậu ở lại chơi vui vẻ.”
“Cậu không sao đó chứ, có cần tớ đưa về không?”
“Không cần đâu, tớ về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rang-nanh-nho/2664850/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.