🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đại úy Văn rít thêm một hơi thuốc nữa rồi mới vứt cái đầu lọc xuống đất. Có điều trong khi chân hãy còn đang di di cái đầu lọc để dập lửa thì tay của viên Đại úy đã lần mò tìm trong túi điếu thuốc khác.



- Anh mà hút nữa thì chỗ này không phải là nhà đại thể mà là chỗ đốt xác đó.



- Chuyện này không trách tôi được. Ai bảo cậu bỏ tôi ở đây một mình chi. Đi đâu mà lâu dữ vậy hả ông tướng?



Đại úy Văn phải dừng câu nói của mình lại. Viên cảnh sát hết đưa mắt nhìn đồng nghiệp của mình, thì lại đưa mắt nhìn cô gái trẻ mới xuất hiện.



- Vũ Dương à, ai đây vậy? Từ bao giờ cậu nhận học viên mà tôi không được biết thế?



Nhưng nói chưa hết ý thì Đại úy Văn lại lần nữa phải dừng lại. Bởi cô gái mà anh gọi là học viên kia đã kéo khẩu trang xuống.



- Cô Hứa Hà Huệ Lan.. nhưng hôm nay đâu phải ngày khâm liệm của bà Kim Duyên đâu. Hay cô muốn theo dõi quá trình giải phẫu? Nếu vậy thì phải xin lỗi cô rồi. Chúng tôi đã giải phẫu xong.



- Đại úy nghĩ nhiều rồi. Tôi chỉ muốn nhìn qua thi thể của dì Duyên tôi một chút.



- Vậy sao? Nhưng tôi nhớ là cô đâu phải cháu ruột của người đàn bà đó.



Biết mình đã lỡ lời, Đại úy Văn lập tức im bặt. Anh đưa ánh mắt ngại ngùng nhìn Huệ Lan.



- Xin lỗi cô!



- Đâu có gì? Bởi tôi đúng là cháu nuôi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rang-chieu/3343149/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ráng Chiều
Chương 7: Trở mặt (2)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.