Thái độ của Huyền Diệp tạo áp lực cho tôi, về hiện đại tôi lại thở dài than ngắn. Đáng chết là, có một lần tôi nói mơ khiến Sở Y Phàm đánh hơi được điều gì đó.
Anh ấy lay tôi dậy tra hỏi, đương nhiên tôi nghiến chặt răng không hé môi. Dễ gì mà tìm được manh mối ở thời hiện đại chứ, rốt cuộc mọi chuyện cũng phải bỏ ngõ. Nhưng mầm mống nghi ngờ này khiến anh kiểm soát tôi chặt hơn, cuối cùng đi đến kết luận: Tôi có vẻ bất thường.
Trong một lần âu yếm, kẻ đê tiện này chỉ làm một nửa, chờ tôi mơ màng hụt hẫng mới bắt đầu hỏi tội. Tôi đắm chìm nam sắc, sớm đã say sưa thì còn biết cái quái gì gọi là cảnh giác nữa. Cuối cùng đành khai chân tướng. Không bàn đến thái độ kỳ lạ của Huyền Diệp, quan trọng là chính tôi cũng đã ngộ ra được vài điều.
Đến cả chồng cũng rất lo lắng, tôi cứ vừa ngủ là anh ấy lại hôn tôi tỉnh lại. Sau một thời gian, tới khi cả hai sắp tiến hóa thành gấu trúc, tôi sụp đổ. Tôi đe dọa Sở Y Phàm, nếu anh còn không để yên, tôi sẽ ở lại cổ đại luôn, không về nữa.
Vừa đúng lúc đó, việc nhờ người dò la đã có kết quả. Chúng tôi tìm được một vị đại sư pháp lực cao cường. Có lẽ nào đấy lại là chuyển thế của ông hòa thượng kia không? Lão ta rất khách sáo với Sở Y Phàm nhưng xa cách với tôi, tôi mà lôi thôi hỏi han thêm hai ba câu là lại trưng bản mặt hầm hầm ra, cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rang-chieu-ta-toi-la-ba-noi-khang-hy/1573465/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.