Diệp Thanh Huyền trong lòng không vui, nhưng trên mặt vẫn giữ nụ cười vừa phải: ‘‘Ta và biểu muội định đến Diên Hạc Lâu, nếu Thế tử chưa dùng bữa, chi bằng cùng đi?” 
Bùi Tri Diễn nhìn thấy đôi má của tiểu cô nương khẽ động, e là nàng sắp sửa nói không trước mặt hắn. 
Hắn cũng không vội trả lời, chỉ cười đầy ý tứ chờ xem nàng sẽ nói gì. 
Quý Ương dĩ nhiên không dám nói không, nàng nói với Diệp Thanh Huyền: ‘‘Biểu ca, muội chợt nhớ ra còn việc phải làm, chi bằng muội về phủ trước, biểu ca và Thế tử dùng bữa đi.” 
Diệp Thanh Huyền nhận ra Quý Ương không ngạc nhiên trước thân phận của Bùi Tri Diễn, rõ ràng hai người đã nói chuyện trước khi gã lên. 
“Vậy để ta tiễn muội về trước.” Diệp Thanh Huyền không rõ hai người đã nói gì trong suốt thời gian dài như vậy, nhưng biết rõ Quý Ương từ nhỏ đã nhút nhát, có lẽ gã đã nghĩ nhiều. 
Gã nói với Bùi Tri Diễn: “Vậy Thế tử đi trước, ta sẽ đến sau.” 
“Không cần đâu.” Bùi Tri Diễn không hứng thú, tự mình bước qua hai người, xuống lầu. 
Quý Ương nhìn thấy hắn vẫn cầm cuốn sách của nàng, nàng cắn môi, trong lòng rối bời. 
Trên đường trở về, Quý Ương cũng không yên tâm. 
Diệp Thanh Huyền hỏi nàng: ‘‘Bùi Tri Diễn là người hành xử tùy tiện, có gì thất lễ với muội không?” 
Quý Ương hít thở không thông, khẽ lắc đầu, Diệp Thanh Huyền nhìn thấy sự chống đối và không hài lòng trong mắt nàng, mỉm cười nói: 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rang-buoc-diu-dang/3719189/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.