Quý Ương chỉ nhìn thoáng qua rồi vội vàng quay đi, nàng không muốn tiếp xúc nhiều với hắn, cố nhịn không hỏi tại sao hắn lại nói vậy.
Bùi Tri Diễn nói: “Cuốn sách ngươi tìm ở phủ của ta.”
Hắn đưa tay qua trước mặt nàng, cầm lấy cuốn sách, Quý Ương lại ngửi thấy mùi hương trên người hắn, thơm mát như hương trà.
Nàng lùi lại một bước.
Bùi Tri Diễn liếc nhìn nàng một cái, lật qua mấy trang sách của nàng: ‘‘Cuốn Tiểu Song Ức Du Tập Tự này ta đã tìm rất lâu, hóa ra lại ở chỗ ngươi.”
Quý Ương không ngờ sự việc lại như vậy, môi khẽ động, giọng nói nhẹ như gió thoảng, đầy ấm ức: ‘‘Sách của ta.”
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Quý Ương nghĩ rằng Bùi Tri Diễn chắc chắn không nghe thấy, nhưng lại thấy hắn bất ngờ nhìn mình cười, tim nàng đập mạnh, nhất thời không dám chắc.
Hắn không nói gì, Quý Ương cũng chỉ còn cách đứng một bên chờ hắn xem.
Bùi Tri Diễn lật qua hai trang sách, cười nói: “Hôm nay ta cũng không mang sách theo, hay là ngươi để ta mượn tạm cuốn này, khi nào ta xem xong, ta sẽ trả cả hai cuốn cho ngươi.”
“Thế tử cứ tự nhiên.” Quý Ương thật sự không muốn mất cuốn sách này, do dự một chút rồi nói: “Nếu ngài xem xong, xin hãy để sách lại cho chưởng quầy ở đây, ta sẽ nhờ huynh trưởng đến lấy.”
Giọng nói nhẹ nhàng, đầy vẻ kháng cự, như thể nàng sợ hắn đến mức không muốn dính dáng gì đến.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rang-buoc-diu-dang/3719188/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.