Bùi Tri Diễn ngồi trong thư phòng nghe Cao Nghĩa báo cáo. 
Cao Nghĩa nói: “Vụ việc thế tử bị ám sát, hiện tại cả triều đình đều đang đoán xem là ai gây ra.” 
Bùi Tri Diễn cười nhẹ: ‘‘Ai cũng biết nhà họ Cố không ưa gì phủ Định Bắc hầu, cứ để tình hình rối loạn thêm chút nữa.” 
Cao Nghĩa hiểu ý, cúi đầu nhận lệnh. 
Cửa thư phòng bị gõ, Bích Hà bưng thuốc vào, nàng đặt thuốc xuống nói: “Thế tử nên uống thuốc rồi.” 
Bùi Tri Diễn thấy người đến là Bích Hà, nhìn bát thuốc đen kịt kia, không hài lòng nhíu mày: ‘‘Ngươi mang tới đây làm gì?” 
Bích Hà bị hỏi đến không biết trả lời sao, không mang tới đây, thì mang đi đâu? 
Nàng cân nhắc rồi nói: “Thuốc này mỗi ngày phải uống hai lần, đêm qua ngài chưa uống.” 
Bùi Tri Diễn cúi mắt, không biết đang nghĩ gì, một lúc sau mới nói: “Mang đi.” 
Bích Hà không dám trái lệnh, bưng bát thuốc rời khỏi thư phòng, nàng không thể hiểu nổi ý định của thế tử, rốt cuộc là thuốc này có vấn đề gì. 
Cao Nghĩa theo sau từ thư phòng bước ra, thấy Bích Hà vẫn chưa hiểu ý của thế tử, thở dài, nhắc nhở: “Thế tử không muốn uống thuốc, ngươi nói xem nên làm thế nào?” 
Làm thế nào? Bích Hà chợt hiểu ra, mỉm cười với Cao Nghĩa: ‘‘Cảm ơn Cao hộ vệ đã nhắc nhở, vậy ta chỉ còn cách đi bẩm báo với thế tử phi thôi.” 
Cao Nghĩa đắc ý nghĩ, nếu nói đến thân cận, vẫn là hắn. 
Quý Ương 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rang-buoc-diu-dang/3719124/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.