Bích Vân Sơn Trang là tư sản mà Tiên Đế ban cho phủ Trường Hưng Bá, theo lý thì trời tháng sáu đã bắt đầu hơi nóng rồi, nhưng Bích Vân Sơn Trang quanh núi quấn nước nên so với bên ngoài lại thoải mái hơn nhiều.
Phía sau Chiếu Nguyệt Cư nơi Quý Ương ở có một con suối nhỏ, nghe tiếng nước chảy róc rách, nhìn chim chóc hát ca trong gió trong lành, nhành liễu lay động, tâm trạng bức bối khi vừa đến đây thật sự tốt hơn một chút.
Dưới gốc cây cổ thụ trong sân có một cái xích đu, Quý Ương ôm Tuyết Đoàn ngồi trên xích đu, đầu ngón chân nhẹ nhàng chạm đất, để xích đu từ từ đung đưa.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Huỳnh Chi bưng thuốc đã sắc xong tới, nói: “Thế tử phi nên uống thuốc rồi.”
Quý Ương mặt nhỏ hơi sụp xuống, thuốc này thực sự khiến nàng khó chịu vô cùng, nhưng nàng lại không thể không uống.
Quý Ương bưng bát lên thổi nhẹ, sau khi nhấp một ngụm liền nghi hoặc hỏi: “Sao uống vào không giống như trước đây?”
Thuốc trước đây uống vào cực kỳ đắng lại tanh, hôm nay uống vào không chỉ không khó nuốt như vậy, sau vị đắng lại còn có chút ngọt ngào.
Huỳnh Chi cười giải thích: "Là Hứa thái y đã thay đổi phương thuốc."
Thế tử gia đã dặn không được nói cho tiểu thư biết, thuốc thúc thai trước đây đã sớm được thay bằng thuốc bổ ấm dạ dày.
Quý Ương gật đầu, uống hết thuốc rồi ngậm một viên kẹo mềm vị cam trong miệng.
Bữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rang-buoc-diu-dang/3719095/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.