Trần thị và Quý Ương đến Tiêu Hoàng Các ngồi chơi.
“Vốn tưởng hôm qua có thể gặp con ở Lương vương phủ.” Trần thị nói.
Quý Ương đáp: “Hôm qua thế tử có việc, con theo ngài ấy ra ngoài.”
Trần thị gật đầu, rồi kể chuyện Diệp gia: “Tuy nói hiện tại nên tránh đi là tốt nhất, nhưng ngoại tổ mẫu của con ngày càng yếu, con vẫn nên đi thăm bà.”
Quý Ương ngẩn người, vội hỏi: “Ngoại tổ mẫu làm sao vậy?”
“Còn không phải vì chuyện của cữu cữu con.” Trần thị thở dài: “Lần này Diệp gia chỉ sợ thật sự phải xuống dốc rồi.”
Quý Ương nghe mà tim đập thình thịch, nắm lấy tay Trần thị hỏi: “Cữu cữu đã xảy ra chuyện gì?”
“Con không biết sao?” Trần thị ngạc nhiên nhìn nàng.
Quý Ương lắc đầu, nhưng từ lời Trần thị vừa nói, nàng hiểu rằng chuyện này rất nghiêm trọng.
Trần thị thấy nàng không hiểu gì, liền giải thích: “Hiện giờ vụ án đang được điều tra, kết quả cụ thể vẫn chưa có.”
Quý Ương ngồi trên ghế thật lâu, vẫn chưa hoàn hồn.
Nàng không thể bình tâm với việc liên quan đến vụ án của Diệp Mậu Hoa, hiện giờ đang trong quá trình thẩm tra, bệ hạ sẽ tự định đoạt. Nhưng điều nàng lo lắng nhất chính là ngoại tổ mẫu, với liên tiếp những cú sốc này, bà làm sao có thể chịu nổi!
*
Khi Bùi Tri Diễn nhận được tin tức và vội vàng trở về phủ, Trần thị đã rời đi.
Hắn trở lại Tiêu Hoàng Các, liền thấy Quý Ương ngồi thất thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rang-buoc-diu-dang/3719090/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.