Hai người hầu gái xách thùng nước lắc lư đi tới từ xa, chạm mặt với Quý Ương và Lục Niệm, Lục Niệm kéo nàng tránh sang bên đường, không ngờ hai người hầu gái kia lại đúng lúc đó làm đổ thùng nước, nửa thùng nước đổ hết lên người Quý Ương.
“Chuyện gì vậy, đã nhường đường cho các ngươi rồi mà còn đ.â.m sầm vào.” Lục Niệm giận dữ mắng, cúi xuống phủi nước trên người Quý Ương.
Hai người hầu gái hoảng sợ quỳ xuống xin tha: “Nô tỳ đáng chết, thực sự là trượt chân.”
Chiếc váy ướt lạnh dính vào chân rất khó chịu, Quý Ương nhíu mày, ngăn Lục Niệm lại: ‘‘Ta không sao, chỉ là thế này không thể đi cùng ngươi được, phải mau về phủ thay đồ.”
Lục Niệm mặt mày u ám gật đầu, nói với Huỳnh Chi và Tần Hương: “Nhanh đỡ tiểu thư của các ngươi lên xe ngựa.”
“Có chuyện gì vậy?” Lục Hoàng tử Phi được tỳ nữ đỡ đi tới.
Thấy Quý Ương lấm lem, nàng ta lập tức quát mắng hai tỳ nữ đang quỳ trên đất: “Còn không mau đi lĩnh phạt!”
Quý Ương nói: “Tiểu nữ thất lễ, xin cáo lui trước với Hoàng Phi.”
Lục Hoàng Phi lại nói: “Một lát nữa có đoàn kịch Lê Viên đến diễn, lúc này rời đi chẳng phải rất tiếc sao.” Nàng ta mỉm cười nói: “Người đâu, dẫn tiểu thư Quý đến Đông Viện thay y phục.”
“Không cần phiền phức vậy.” Quý Ương muốn từ chối.
Nhưng Lục Hoàng Phi vẫn khăng khăng để người dẫn nàng đi thay y phục: ‘‘Không phiền đâu.”
Lục Niệm nói: “Ta đi cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rang-buoc-diu-dang/3718983/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.