Tối đến, khi Trữ Hoài Tĩnh đang dùng cơm cùng Vũ Nhi thì bị Trữ Hoài Xa kéo đi, vẻ mặt hắn ngưng trọng như sắp phải ra chiến trường.
Trữ Hoài Tĩnh giãy khỏi ràng buộc của Trữ Hoài Xa, có chút đau đầu: “Ngươi gấp cái gì, người ta có chạy đi đâu.”
“Nhưng ta nghe nói Nguyên Nhược Khê đã đến đó rồi, ta không thể để hắn nhanh chân đến trước.” Trữ Hoài Xa lo lắng nói.
Trữ Hoài Tĩnh nhìn bộ dạng của Trữ Hoài Xa, đột nhiên có chút buồn cười. Những ai rơi vào lưới tình đều trở nên ngu ngốc, nhưng phần ngu ngốc này lại khiến cho kẻ khác chẳng thể nào ghét được, “Đã biết, đi thôi.” Hai người nhanh chân đến Mẫu Đan lâu.
Đến nơi, Trữ Hoài Tĩnh phát hiện cửa lâu đông như trẩy hội, hoàn toàn không giống như đêm mình đến cùng Triệu Ngôn Chi. Trước cửa tập trung rất nhiều kiệu và mã xa, xem ra không ít quan to hiển quý, phải chăng hôm nay có trò gì hay?
Cả hai vừa tiến vào liền được gã sai vặt đón tiếp. Sau khi len lén quan sát Trữ Hoài Tĩnh, hắn quay sang Trữ Hoài Xa: “Mộc công tử mời ngài vào, hình như hôm nay sớm hơn hơn bình thường a.”
Gã sai vặt thuần thục bắt chuyện với Trữ Hoài Xa, hắn do đang nặng tâm sự nên chỉ rầu rĩ mà “Ân” một tiếng.
Gã sai vặt rất biết quan sát, thấy đối phương không muốn nói nhiều thì cũng im lặng, đem hai người đến một nhã gian ở trên lầu hai. Trữ Hoài Tĩnh vừa đi vừa quan sát bốn phía,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rang-buoc-chi-gong-xieng-gong-xieng-rang-buoc/2567810/quyen-4-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.