Edit: Hân Hân
Bêta: Khuynh Vũ
Ân Cửu Dạ còn muốn nói gì đó, trong lòng Mộc Tịch Bắc đau đớn, lại không biết dùng cái gì duy trì sự tàn nhẫn của nàng: " Bây giờ ta muốn ngươi buông ta ra, ngươi có làm được không?"
Cả người Ân Cửu Dạ cứng ở nơi đó, trong nháy mắt máu tươi giống như đọng lại, hắn cầu xin nhìn nữ tử kiên quyết trước mặt, nhìn vô cùng hèn mọn.
Mộc Tịch Bắc muốn rút tay khỏi bàn tay Ân Cửu Dạ, dự định rời đi, Ân Cửu Dạ lại không nói một tiếng liền quỳ xuống mặt đất, đầu gối va chạm với mặt đất phát ra tiếng vang thật mạnh, bàn tay to lại như kìm sắt nắm chặt Mộc Tịch Bắc không chịu buông tay.
Mộc Tịch Bắc chỉ cảm thấy đầu óc oanh một tiếng, tựa như muốn nổ tung, nước mắt trong nháy mắt tuôn ra, đưa lưng về phía nam nhân, không quay đầu lại.
Ân Cửu Dạ, ta có tài đức gì, đáng giá để chàng yêu như thế.
Bắc Bắc, ta yêu nàng, giống như thiêu thân lao đầu vào lửa, biết rõ không chiếm được gì, nhưng vẫn không hối tiếc.
Mộc Tịch Bắc hơi quay đầu, không dám nhìn chăm chú vào con ngươi nam tử, chỉ nhẹ giọng nói: " Ân Cửu Dạ, ngươi không thích hợp làm như vậy, yêu hèn mọn như thế chẳng lẽ không mệt sao?"
Có lẽ tình yêu là vĩ đại, nhưng hắn lại là hèn mọn.
" Bắc Bắc, đừng đi được không."
Nam nhân chăm chú nhìn thân ảnh Mộc Tịch Bắc, chỉ chờ đợi nàng ngoái đầu nhìn lại, trong mắt tràn đầy cầu xin.
Mộc Tịch Bắc chống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ran-ret-thu-nu/1470249/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.