Chẳng biết qua bao lâu xà yêu mơ màng tỉnh lại, cảm giác cả người đau nhức nhất là chỗ đó, tay còn bị trói miệng còn bị giẻ nhét, nó vùng vẫy hoảng loạn trong bất lực.
"Đã tỉnh rồi sao? Đừng có động vết thương lại rách ra đó."
Kì Kì được giao nhiệm vụ canh chừng xà yêu nên bắt ghế ngồi nãy giờ suốt hai canh giờ ở bệ cửa, ngồi tới trời cũng xụp tối luôn rồi.
Nhìn thấy cô gái nhỏ bị bắt nạt tới cổ tay cũng đỏ rần vì ma sát vào sợi thừng, y phục xộc xệch sau trận hoan ái. Kì Kì cũng là con gái mới lớn cảm thấy như bản thân bị ức hiếp sỉ nhục đau lòng muốn chết.
Cô gái đáng thương, hay là mình mở trói hoặc lấy cái giẻ đó khỏi miệng nàng ta nhỉ. Tội nghiệp quá!
Kì Kì đứng dậy khỏi ghế lấy hết can đảm tiến tới. Xà yêu ứa nước mắt trong đồng tử ngược lại ánh lên tia sáng long lanh nhìn về phía Kì Kì.
"Ư... ư..." Cứu... cứu ta...
Kì Kì đọc được ước muốn nhỏ nhoi ấy càng mạnh dạn hơn. Đến trước giường vươn tay run run tính lấy cái giẻ ra khỏi miệng xà yêu, song còn chưa chạm tới một cỗ lực đã hất Kì Kì ngã xuống nền. Liên Hạo đứng chắn trước người cô. Kì Kì kinh hãi bò dậy quỳ xấp mặt dưới nền lạy lục không ngừng.
"Tiện nô sai rồi, tiện nô đáng chết xin chủ nhân tha cho sau này tiện nô không dám nữa."
"Ai nha Kì Kì ngươi mém chút hại công sức của Liên bang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ran-nho-bam-nguoi/2678508/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.