"Bộp bộp..." 
"Bộp bộp..." 
"Á... đau quá chủ nhân ơi, Kì Kì biết lỗi rồi lần sau không dám nữa. Xin tha cho Kì Kì." 
Tiếng gậy đều đều quất xuống mông trộn lẫn tiếng kêu la của cô hầu gái hướng về nam nhân ngồi ở trên trường kỉ kia. Gậy từ tay hai nô bộc vẫn hạ đều đều. 
Hồ đại phu cùng lão gia nhân đứng hai bên cạnh trường kỉ lắc đầu rét lạnh. Chớ dám khuyên can. Ai bảo tiện nô này dám động vào xà yêu kia, đã bảo trong vòng ba ngày chỉ có chủ nhân mới được động vào nó, tiện nô này lại trái lời, làm quá trình giải độc giảm hiệu quả, mười cái đầu cô ta cũng không gánh nổi. Thứ ngốc này còn giữ lại làm gì. 
"Lôi ra ngoài trục xuất khỏi Thiên Sơn." Liên Hạo phẩy tay. 
Hai nô bộc cặp hai bên nách cô hầu gái lôi ra ngoài, cô ta còn kêu gào vang vọng. 
"Chủ nhân tha cho Kì Kì một lần đi. Kì Kì biết lỗi rồi. Chủ nhân, chủ nhân." 
Cộp 
Cộp 
Cộp 
Tiếng bước chân mang giày đế gỗ trên hành lang dài vọng tới. Xà yêu co cụm trong chiếc lồng sắt đặt ở trên giường. Đầu đã được quấn băng nhưng vẫn còn vệt máu khô chảy dài bên trán. 
"Két..." 
Cánh cửa mở ra mang theo cỗ lực áp bức. Liên Hạo tiến tới mở lồng sắt kéo xà yêu ra ngoài. 
"Không, đừng chạm vào ta." Có lẽ bị đánh đập nhiều quá xà yêu tinh thần hoảng loạn mấy ngón tay bấu chặt lấy những thanh chắn không chịu ra ngoài, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ran-nho-bam-nguoi/2678506/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.